"Yêu Yêu cẩn thận!!"
"A!"
Phanh!!
Mảnh vỡ của chai bia trong đêm đông lạnh giá này đặt biệt bất ngờ gây sốc.
Bạch Tứ gắt gao che chở cô gái trong ngực.
Máu tươi từ đỉnh đầu hắn chảy xuống, nhỏ xuống nền tuyết trắng noãn.
"Muốn chết."
Máu từ trán một đường lăn xuống cằm, ánh mắt của hắn giống như hầm băng vạn năm, vừa buốt vừa lạnh, đáng sợ như một con dã thú nhỏ đang điên cuồng.
Hắn thuận tay cầm một thanh gỗ bị vứt bên cạnh, nhặt lên, đạp một cước thật mạnh vào những tên lưu manh rồi đánh nhau.
Hắn định thật sự đánh chết bọn chúng.
Lam Yêu núp ở một bên che miệng khóc, cả người sợ đến choáng váng.
Một trận còi vang lên, cảnh sát tới, ào ào khống chế hết bọn chúng.
Bạch Tứ cả người máu me, của hắn hay của người khác, hắn cũng không phân biệt được.
Hắn yên lặng tùy ý để cảnh sát còng tay, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô gái đang đứng một bên khóc trông vô cùng đáng thương.
Lông mày hắn nhíu chặt, đau lòng không chút nào che giấu.
Nhưng một giây sau, một bóng người khiến hắn chán ghét xuất hiện trước mặt cô.
"Yêu Yêu, thật xin lỗi, anh đã tới muộn rồi."
Trần Mẫn cởi áo khoác khoác lên người cô ấy, nửa ôm lấy cô.
"Anh Mẫn..."
"Đừng sợ, đừng sợ...có anh ở đây."
Đôi mắt hắn như vực thẳm nhìn chằm chằm vào bọn họ, lòng đau đến ngạt thở, nắm đấm cơ hồ muốn bóp nát.
"Nhìn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tuy/2500787/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.