Ma Tước ngửa mặt lên trời cười lớn. Bình sinh chàng ghét nhất những kẻ cuồng ngạo thế này. Chàng dùng lời khích bác là chỉ sợ những thân tín phía sau bị vây giết đến chết. Chứ bản thân chàng thì há sợ gì. Nhưng tên Tiểu Hòa Ca này quả thực cũng không phải kẻ tầm thường, cũng không vì mấy câu nói mà định buông tha tất cả.
Ma Tước lột bỏ áo choàng đã rách nát phía sau ném xuống đất. Sau đó cất giọng hào hùng.
- Nếu vậy thì đến đây đi! Ngươi cùng sư đệ ngươi và lũ chuột nhắt này cùng lên một lượt hết đi!
- Cuồng vọng! Chỉ mình ta cũng đủ đưa ngươi xuống địa phủ rồi!
Thân hình Tiểu Hòa Ca lập tức cấp tốc lướt tới. Song kiếm vần vũ ngang dọc loang loáng, chiêu thức mạnh mẽ tinh diệu dị thường.
- Phong Tuyệt Song Kiếm!
Hắn không quen giao chiến trên mình ngựa như sư đệ nên dứt khoát chân không giao đấu. Mà trước nay cũng không cầm binh đánh trận bao giờ nên không cần binh lính giúp sức. Mặc dù bên ngoài thể hiện bình tĩnh như thế nhưng trong nội tâm là vô cùng giận dữ. Tên Ma Tước chỉ là một kẻ tiểu bối mà dám buông lời miệt thị.
Tiểu Hòa Ca dù sao cũng là tiền bối thành danh đã lâu. Hơn nữa còn đại diện cho phái Thiên Sơn. Mấy lời lúc trước Ma Tước thốt ra quả thực là xúc phạm nặng nề. Thế nên vừa ra tay đã quyết đưa đối phương vào tử lộ.
Hắn có biết đâu Chim Sẻ là cố tình khích bác. Chỉ mình kẻ này đã khó chơi rồi, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tuoc-tuong-quan/1677028/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.