Hoa Lan nhỏ cảm thấy kể từ khi có được cơ thể Tức nhưỡng này, nàng giống như một tấm bia, đi đến đâu cũng có người chĩa mũi tên, chỉ chờ nàng hơi lơ là thì sẽ đến bắn chết nàng ngay lập tức.
Hoa Lan nhỏ lẳng lặng dịch ra sau lưng Đông Phương Thanh Thương, cúi đầu nhìn xuống đất, không nhìn Chủ nhân chợ yêu lấy một lần.
Vỏ Sóc Phong kiếm dùng vây rắn chế tạo đã xong, thợ của chợ yêu tay nghề rất khá, mỗi một tấm vảy rắn đều được mài bóng nhẵn.
Nhưng đạo hạnh của xà yêu ngàn năm quá thấp, không địch nổi hàn khí của Sóc Phong kiếm. Trong khe hở của vảy rắn tầng tầng lớp lớp vẫn có hàn khí tỏa ra, khiến bề mặt vỏ kiếm kết thành hạt băng.
Đông Phương Thanh Thương rút kiếm ra khỏi vỏ đánh giá một hồi, lúc tra kiếm vào vỏ, Chủ nhân chợ yêu nói: “Trên thế gian này há có vật nào có được hàn khí như Sóc Phong kiếm, Ma tôn cả nghĩ rồi.” Nói xong y tự đẩy xe lăn ra ngoài viện: “Ta đưa hai vị ra ngoài.”
Hoa Lan nhỏ trốn sau lưng Đông Phương Thanh Thương quan sát Chủ nhân chợ yêu, phát giác được ánh mắt nàng y cũng không tránh, lúc ngang qua Đông Phương Thanh Thương còn ngẩng đầu nhìn nàng, khi ấy ngũ quan thờ ơ của y khẽ dịu lại, cười nhẹ với nàng.
Nụ cười dịu dàng như hoa xuân nở rộ bên ngoài.
Hoa Lan nhỏ thoáng sửng sốt.
Chủ nhân chợ yêu đẩy xe lăn ra ngoài viện, dọc theo con đường nhỏ bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton/2160186/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.