Hoa Lan nhỏ không bao giờ ngờ rằng, trường kiếm Sóc Phong mà Đông Phương Thanh Thương muôn vàn cực khổ lấy về, nói vứt là vứt ngay…
Hắn vứt trường kiếm lại Thủy tinh thành ở chợ yêu cho mấy người thợ làm vỏ kiếm, sau đó cưỡi mây đến Lộc thành.
Lộc thành là trọng địa quân sự then chốt của Đại Tấn, tòa thành này đã sừng sững trong mua gió ba trăm năm, nhưng nay lại đang lung lay. Nguyên nhân không ngoài điều gì khác, Đại Tấn sưu cao thuế nặng, cứ ba năm lại hạn hán một lần, bá tánh khổ không kể xiết. Chẳng những thế Đế vương còn không màng triều chính, ngày đêm xa hoa hưởng lạc, cuối cùng khiến bá tánh khắp nơi giương cờ tạo phản.
Phản quân gặp phải quân triều đình hủ bại, thế như chẻ tre, giết thẳng đến Lộc thành.
Tuy nhiên Lộc thành dù sao cũng là trọng địa quân sự, phản quân công đánh không thành nên đã đào hào vây thành, định giam hãm quân ở Lộc thành đến chết, ép tướng giữ thành ra đầu hàng. Nhưng Lộc thành quanh năm tích trữ lương thực, tướng giữ thành không chịu đầu hàng.
Mãi đến hôm nay, phản quân đã cắm trại trước Lộc thành tám ngày, cứ tiếp tục như vậy, chỉ e lương thảo của phản quân sẽ có vấn đề
“Ngày kia họ nhất định sẽ công thành.” Hoa Lan nhỏ đứng trên tường thành của Lộc thành, cúi đầu nhìn đại quân xa xa phía ngoài nói: “Thường thì chủ nhân sẽ viết là mười ngày sau công thành.”
Đông Phương Thanh Thương hiển nhiên không hứng thú với những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton/2160131/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.