Chương trước
Chương sau
"Law Gibran nhận được sự bảo vệ của chính phủ Mỹ. Bọn tôi vừa mới tìm thấy anh ta trong một quán bar tại Mỹ khoảng nửa tiếng trước, tạm thời giữ được người rồi."

Chàng trai họ Ngũ cúi đầu nói: “Nhưng hắn ta không khai ra điều gì hữu ích cả, hắn và Bùi Tiêu ở cạnh nhau tổng cộng chưa đầy năm tiếng đồng hồ, chỉ lật qua lật lại xó mấy chữ: Đẹp, lạnh lùng, y thuật cao siêu, giỏi chửi thề, hắn thậm chí còn đang cân nhắc có nên từ bỏ sự nghiệp ở Mỹ chạy đến Hoa Quốc để theo đuổi Bùi Tiêu... Mười phút trước, cảnh sát ở Mỹ đã phát hiện ra rồi, chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc để hắn đi."

Lục Văn cười khẩy, tựa hồ cảm thấy buồn cười: “Đám người Mỹ đó tưởng bở à… Trong nước không có tin tức gì mới sao?”

"Viện Khoa học Hoa Quốc vẫn rất kín tiếng. Chúng tôi đã kiểm tra lại tại Học viện Khoa học Trung Quốc. Không ai biết Bùi Tiêu cả. Có hai người tự nhận là bạn cùng lớp. Sau này người ta phát hiện ra những người này tưởng là đài truyền hình phỏng vấn, muốn lừa phí xuất hiện."

“Như vậy, Bùi Tiêu không khác nào đột nhiên nhảy ra từ vết nứt trên đá?” Lục Văn châm một điếu xì gà rồi cười khúc khích. Đoạn video trực tiếp về buổi “Giao lưu” vẫn đang chiếu liên tục trên màn hình đối diện với hắn. Hình ảnh chàng trai trẻ tuổi đội mũ, khẩu trang vô trùng, mặc quần áo phẫu thuật và đeo găng tay, toàn thân được quấn chặt chỉ có đôi mắt giữ được sự trong trẻo và đầy bình tĩnh.

Hình chiếu phản chiếu trên khuôn mặt của Lục Văn, lấp lánh như nước, dưới con ngươi của hắn lan dần một mảng màu đen xám lạnh lẽo tăm tối.

Tiểu Ngũ rất không muốn thừa nhận điểm này, bởi vì nó sẽ thể hiện hắn là một tên cấp dưới vô năng, nhưng hiện tại mọi manh mối đều đã bị gián đoạn, hắn đành phải thất vọng cúi đầu: "...Đúng vậy."

"Nơi nào có dấu chân thì phải có manh mối. Điều này thật phi logic." Lục Văn không mắng chửi, mà chỉ như cảm khái mà nói một câu, Tiểu Ngũ cũng không dám trả lời.

Lục Văn cụp mắt nhìn xuống chân mình, đầu điếu xì gà đang lặng lẽ cháy, tích tụ thành một mảnh tro nhỏ.

Chàng trai trẻ xinh đẹp trên giường nghiêng người muốn giúp Lục Văn phủi tàn thuốc. Lục Văn lập tức né tránh, lười nhác nói: "Tàn thuốc của xì gà không cần phải phủi, điểm này cũng không ý thức được sao?"

Người thanh niên đầy mặt xấu hổ, thu tay lại, lẩm bẩm: "Lục tiên sinh, xin lỗi..."

Dưới vai và cổ y đầy những vết đỏ. Do dự một hồi nhưng vẫn nũng nịu hướng Lục Văn nói: “Ngài cứ bật cái này suốt, máu me quá, nhìn đáng sợ lắm… Để em bồi ngài nhé.”

Lục Văn quay đầu liếc nhìn màn hình, Bùi Tiêu bên trong chưa bao giờ cố ý nhìn vào camera, thỉnh thoảng khi camera chiếu vào mặt cậu, hắn mơ hồ có thể nhìn thấy một nốt ruồi nhàn nhạt ngay dưới mắt.

Cũng giống như người này, nhìn ngoài rất hấp dẫn, nhưng khí chất lại thua kém ngàn dặm.

Nghĩ tới đây, Lục Văn thật sự không muốn xem nữa, không kiên nhẫn nói: “Điều khiển ở trong tay cậu, cậu tự chỉnh đi.”

Chàng trai rụt rè đáp lại rồi nhặt chiếc điều khiển từ xa lên. Kỳ thực trông y không khác nào một con thỏ nhỏ mọng nước, nhưng nó thực sự khá kén chọn. Y lật hết những bộ phim được lưu trữ trong máy, thậm chí khi cảm thấy hơi hứng thú còn phải tua đến đoạn cuối để xem kết cục diễn biến. Nếu không có kết cục hài lòng thì lại bỏ qua nên tạm thời chưa quyết định được.

Lục Văn bị chấn động làm cho khó chịu, đang định bảo bạn giường tắt máy đi, để Tiểu Ngũ bế hắn lên giường sau khi tập luyện xong, ai biết vừa nhấc đầu, chỉ thấy trên màn hình bướm nhấp nháy bao trùm toàn bộ sân khấu. Sau một lúc, học viên ở giữa nhìn lên, với mái tóc dài như lụa bay bay nơi viền mắt, dưới ánh sáng rung động lòng người, yêu kiều mị hoặc.

"Haha, Ngài Lục... Ngài còn thích xem mấy chương trình tài năng này sao." Chàng trai trẻ lúc đầu không hiểu đây là loại video gì, kéo thanh tiến trình đến giữa video, sau đó mới nhớ ra đây chắc là chủ đề được mọi người quan tâm gần đây trong chương trình tìm kiếm tài năng "Idol Live 101", Lục Văn thậm chí còn đến đó với tư cách là cố vấn.

Y là một diễn viên trẻ cố định ở trường quay, không có thời gian xem chương trình này, nhưng khi nhìn thấy mỹ nhân quyến rũ đứng ở vị trí trung tâm này, y liền nhận ra đây có lẽ là “đối thủ” của mình. Y tìm cớ mà đùa một câu rồi nhanh chóng đổi sang cái tiếp theo, nhưng Lục Văn đột nhiên hét lên ngăn cản: "Đừng cử động!"

Hiếm khi hắn dùng giọng điệu nghiêm nghị như vậy, thiếu niên sợ đến mức lập tức ngừng cử động, trên màn hình tiếp tục phát lại, năm người đẹp với năm phong cách khác nhau tản ra trên sân khấu. Dù biết đó là năm người đàn ông nhưng vào lúc này, không ai còn phân biệt được nam hay nữ nữa, họ chỉ có thể cảm nhận được vẻ đẹp đang tiến về phía mình, như thể họ đang trải qua một ảo mộng.

Thanh niên vô tình bị cảnh tượng này mê hoặc, nhưng Lục Văn lại dùng ngón tay nắm chặt tay vịn của xe lăn, cảm giác nhịp tim mình đang tăng tốc, máu toàn thân chảy dồn dập -

Mọi người trong khán đài đều cho rằng màn trình diễn này là sự kết hợp giữa kĩ thuật hóa trang và hiệu ứng đặc biệt, nhưng Lục Văn từ nhỏ đã có đôi mắt Âm Dương, khi lớn lên, hắn đã tiếp xúc với vô số bí ẩn của Huyền Môn. Cho dù đó là giả thần giả quỷ hay sự thật hắn đều biết hết.

Lúc ở hiện trường, hắn rõ ràng cảm nhận được linh lực dao động, nếu không hắn cũng sẽ không hưng phấn mất khống chế như vậy. Mà sau đó hắn còn dây dưa với Lê Kiều, đối phương có thể dễ dàng ngăn cản hành động của hắn, vạch trần trò lừa gạt hắn đã bày ra, điều này đủ chứng minh cậu nhất định có năng lực.

Tuy nhiên, người trong giới Huyền Môn không giống thần y, Lục Văn đã gặp quá nhiều đạo sĩ, cho dù đạo hạnh có cao cường đến mấy cũng không thể chữa lành đôi chân của hắn, nên quyết tâm thu phục Lê Kiều của hắn cũng không lớn đến như vậy.

Sau sự xuất hiện của Bùi Tiêu, một chuyên gia về châm cứu, sự chú ý của hắn nhanh chóng chuyển khỏi Lê Kiều, hắn dành toàn bộ nguồn lực để truy tìm tung tích của "Bùi Tiêu".

Tuy nhiên, giống như việc hắn tin chắc rằng “cái gì đi qua đều phải để lại dấu vết”, liệu có mấy ai thực sự tự nhiên xuất hiện rồi lại tự nhiên biến mất mà không để lại một chút dấu vết gì từ đầu đến cuối? Trước đây hắn nghĩ trăm ngàn lần không ra -

Chỉ cần người đó sống trong đám đông với thân phận khác, là con người khác thì mọi chuyện đều hoàn toàn hợp lý.

"Tiểu Ngũ," Lục Văn lập tức ra lệnh, "Đi tìm xem vào ngày Bùi Tiêu giao lưu thì Lê Kiều ở đâu làm gì. Không, không chỉ buổi sáng hôm đó, mà còn cả những ngày trước và sau đó, tất cả trong phạm vi hoạt động của Lê Kiều. Mọi thứ có thể tìm thì không được bỏ xót!"

Tiểu Ngũ rốt cuộc cũng có lại dũng khí, nghe vậy, đứng lên hắng giọng nói: "Vâng!"

Chàng trai trên giường bối rối, không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ ngơ ngác nhìn Lục Văn.

Lục Văn tâm tình rất tốt, từ trên xe lăn ngoắc tay, người thanh niên lập tức ngoan ngoãn đi tới bên cạnh hắn.

Lục Văn xoa xoa phần tóc sau gáy, thiếu niên dưới lòng bàn tay hơi co rúm lại, nhưng lại run rẩy không dám chạy trốn.

"Làm tốt lắm, thỏ nhỏ." Lục Văn lấy điếu xì gà nhét vào trong miệng y, thiếu niên căn bản không biết hút thuốc, cơ hồ là nghẹn ngào nước mắt, lại không dám phun ra. Y cắn mạnh vào thân điếu xì gà bằng hàm răng trắng nõn làm nó hiện lên vết ướt nhỏ, “Tôi sẽ thưởng cho em.”

*

<"Thảo luận, phần thưởng của tập mật thất mọi người thấy cái nào tốt hơn?">

Có một bài đăng như vậy trên diễn đàn fan của 101.

Lúc đầu, mọi người vẫn vui vẻ đùa đùa không hề nghiêm túc trả lời: "Người đăng hỏi gì vớ vẩn thế? Một bên là quảng cáo FMCG* một bên là điện thoại di động. Còn phải so sao?"

(*FMCG là thuật ngữ viết tắt của Fast Moving Consumer Goods, là ngành cung cấp toàn bộ các loại hàng hóa tiêu dùng thiết yếu trong cuộc sống hàng ngày như sản phẩm gia dụng, đồ ăn đóng hộp, thức uống đóng chai, thực phẩm chứng năng, hóa mỹ phẩm chăm sóc cá nhân như dầu gội, sữa tắm, kem đánh răng, bột giặt…)

Không ngờ người đăng lại trực tiếp bác bỏ một đoạn dài:

[Không cần phải nghe theo lời người khác nói, làm người qua đường, tôi nghĩ sữa chua tốt hơn. Trước hết, nhà tài trợ nhiệt tình hơn, cũng tích cực tương tác với người hâm mộ. Chụp rất nhiều ảnh cho Diệp Du Ca để chống lưng cho cậu ấy. Đãi ngộ này có thể so sánh với những người đại diện nhãn hiệu rồi. Tôi nghĩ một phần là do già vị của người phát ngôn trước đây tương đối cao mà Diệp Du Ca thì chưa chính thức debut, nên chỉ cấp làm đại sứ. Một khi Diệp Du Ca ra mắt sẽ được lên làm người phát ngôn cho thương hiệu thôi.]

Thứ hai, sao bạn lại coi thường FMCG nhỉ? Sữa chua có sẵn ở tất cả các siêu thị. Chỉ cần in ảnh đại sứ trên bao bì bên ngoài là tương đương với một quảng cáo quy mô lớn. Bất cứ ai mua sữa chua đều có thể nhìn thấy, hiệu ứng nhận dạng khuôn mặt này tốt hơn điện thoại di động mà?

Hơn nữa, trong liên kết trực tuyến dành riêng cho người hâm mộ, còn có các tấm bưu thiếp và nhãn dán ngoại vi độc quyền của Diệp Du Ca, fan chỉ cần khoảng 10 nhân dân tệ là sở hữu được nó rồi. BULO không mở liên kết riêng cho Lê Kiều, cũng không sản xuất thiết bị ngoại vi. Mức độ chăm sóc của bên đó rõ ràng không tốt bằng Diệp Du Ca. Tôi nghĩ không phải vô lý khi nói cậu ta đi bằng cửa sau.]

Người đăng bài tự tin phát biểu nhưng những bình luận bên dưới vẫn không nể mặt:

[Các fan của Diệp Du Ca ơi, đừng giả làm người qua đường nữa. Ngoài các fan ra, ai biết được kim chủ baba có hỗ trợ các người hay không, có nhiệt tình với các người hay không?]

[Fan Diệp Du Ca nghiện bàn về mấy cái quảng cáo của cả hai bên nên viết bài tri ân à?]

Người đăng ban đầu không hài lòng trả lời: [Xác định thuộc tính có thú vị không? Tiêu đề tôi đã để rõ là thảo luận, bạn có thể cho tôi biết phân tích của tôi có hợp lý hay không mà. Tôi nghĩ lời giải thích của tôi rõ ràng và hợp lý, còn đám fan không phân tích được cái gì nghe hợp lý thì nên lượn đi.]

Fan của Lê Kiều vô tình click vào thấy mình bị gắn mác "fan không não, không biết phân tích, không lý trí" đã rất tức giận:

[??? So điện thoại di động với sữa chua, lại còn so người phát ngôn với đại sứ. Mấy cái này còn phải so hả? Mở bài kì lạ quá, nhất thời tao không biết nên phản bác cái gì.]

[Vậy việc có được đãi ngộ tốt không là dựa vào weibo với lời truyền tai của các fan à? Weibo của hãng điện thoại nhà người ta thích theo phong cách lạnh lùng bí ẩn, sao, được không?]

[Nỗ lực quảng bá tại các cửa hàng mobile offline và khu vực không hề nhỏ? BULO từng tặng TVC cho người phát ngôn, chưa kể người ta mua sữa chua không phải để ăn sao? Ai sẽ nghiêm túc nhìn vào người được in trên đó thế?]

[Không phải cũng chỉ là để thu hoạch rau hẹ thôi sao. Một túi sữa chua có giá vài tệ, một chiếc điện thoại di động có giá vài nghìn. Muốn mua thì ấn cái là được, mở liên kết cái gì chứ? So với đám rau hẹ các người còn có cảm giác ưu việt hơn.]

[Chỉ cần danh hiệu cao hơn là đi cửa sau hả má, khùng nó vừa.]…….

Nhìn thấy comment càng ngày càng nhiều, fan của Diệp Du Ca cũng đổ xô ra chiến trường:

[BULO từng là cho người đại diện một bản TVC. Vậy mấy người không nhớ những đại diện của họ nổi tiếng như thế nào à? Đều là đỉnh lưu như Thẩm PD. Mười đồng ba chiếc chìa khóa như Lê Kiều cũng dám đem ra so? Fan của Lê Kiều tỉnh lại đi, đừng mơ mộng nữa, nhận thức được vị trí của mình. Mọi người đều là thực tập sinh tuyển tú, tuyến 180 đấy.]

[Bao mùa của 101 đi qua, thực sự chưa từng sản sinh ra một nhân vật lớn nào, huống chi phía thương hiệu đối xử kém như vậy có nghi ngờ không phải là chuyện bình thường sao? Fan Lê Kiều cùng Phạm Tiến giống nhau nhỉ? Một lần đứng ở vị trí số một là tưởng mình bay lên tận trời rồi, hiếm lạ quá cơ. Nếu hỏi tôi, tôi sẽ mạnh dạn nói Lê Kiều là dựa vào sự tốt bụng của Lộ Sai Gia mà đi cửa sau. Tại sao con đường tốt như vậy hắn phải nhường đi cơ chứ? Đại ngôn của Lê Kiều là có sự nhúng tay của kim chủ, BULO không tình nguyện nên mới có thái độ không tốt.]

[Không trách được BULO, Lê Kiều già vị thấp, sức mua của fan thì kém. Nếu fandom không biết gây quỹ, thì có kim chủ baba nào dám tin tưởng các người cơ chứ.]

…….

Fan cả hai bên tiếp tục đổ xô vào chiến trường, ngày càng nhiều hơn. Chủ sở hữu của bài đăng này là fan của Diệp Du Ca. Cô ấy sẽ thường xuyên chặn hoặc xóa những bình luận mà mình không thích, khó nói hay gây bất lợi cho Diệp Du Ca.

Weibo của sữa chua dường như đã nhìn thấy toàn bộ cuộc tranh chấp. Ngay khi người hâm mộ của Diệp Du Ca tuyên bố rằng họ đã thắng lớn, nhãn hàng liền tung ra một bức ảnh quảng cáo sản phẩm:

[Sữa chua hàng đầu hỗ trợ thần tượng toàn năng, #Đại sứ sữa chua Trạch Vũ Diệp Du Ca online]

Khi @idollive101_Diệp Du Ca gặp sữa chua siêu ngon, anh ấy sẽ thể hiện những biểu cảm dễ thương và động tác dành riêng cho người sành ăn như thế nào? Nhấp vào [liên kết] để vào cửa hàng trực tuyến hàng đầu của Trạch Vũ, mua hộp quà tặng dành riêng cho fan của Diệp Du Ca và nhận ngay bưu thiếp, nhãn dán tinh xảo miễn phí khi mua hàng! Nếu bạn mua nhiều hơn 10 túi thì còn có thể rút trúng chữ ký Diệp Du Ca tự tay kí đó nha~[Hình ảnh]x9]

Weibo đăng chín bức ảnh, trong ảnh, Diệp Du Ca đang dựa vào một mô hình sữa chua khổng lồ sau lưng, cầm một hộp sữa chua trên tay, làm nhiều biểu cảm chảy nước miếng.

Trong ảnh, Diệp Du Ca với phong cách trang điểm, làm tóc tinh xảo, trang phục cùng màu với hộp sữa chua. Mặc dù những biểu cảm khao khát cường điệu khác nhau mà y tạo ra có chút cứng nhắc nhưng chúng vẫn ở mức độ của một thần tượng bình thường. Khuôn mặt của Diệp Du Ca có thể nói là hài hòa và xinh đẹp.

Sau đó bấm vào liên kết do weibo chính thức cung cấp, trong đó có hai đoạn video ngắn là clip Diệp Du Ca chụp những bức ảnh này, tổng thời lượng hơn 20 giây.

[Cảm ơn baba, cảm ơn nhà tài trợ! Kim chủ baba thật tốt bụng, liền mua trăm hộp!]

[#Đại sứ sữa chua Trạch Vũ Diệp Du Ca, oa, thực sự có những chiếc lá nhỏ đang di chuyển, hạnh phúc quá! Tư thế vụng về của em bé thật dễ thương, woohoo~]

[Ánh sáng và trang điểm quá tốt. Nhà tài trợ thật chu đáo, tôi đã lưu hết những bức ảnh này vào bộ sưu tập rồi. Về đến nhà sẽ liếm chúng cả trăm lần cho các người xem.]…….

Fan của Diệp Du Ca vui vẻ lưu ảnh rồi hí hửng quay lại diễn đàn, thừa dịp đang có thế thượng phong mà chà đạp Lê Kiều một phen, phát hết những oán khí tích tụ thời gian qua.

Không ngờ lần nữa mở ra trang chủ diễn đàn, họ lại chết lặng, bởi vì lúc này, trên trang chủ diễn đàn đang lướt qua nhiều tựa đề mà họ không hiểu:

"ĐM tuyệt vậy!", "Trương Mộ Hu đỉnh vãi!" "Năm tạp chí hàng đầu thực sự là năm tạp chí hàng đầu",  "Làm sao mà tôi cầu được Trương Mộ Hu chụp ảnh cho idol của mình đây.", "Thần tượng của tôi có lẽ sẽ không bao giờ chạm tới được ngũ quan này, trời ơi tôi đã bỏ qua mỹ nhan thịnh thế gì đây huhu"...

Fan của Diệp Du Ca bối rối: Họ biết Trương Mộ Hu, cũng biết năm tạp trí thời trang lớn nhất, nhưng tại sao diễn đàn dành cho fan chương trình tài năng của họ lại đột nhiên lấp đầy màn hình với tên của anh ta? Đây giống như một diễn đàn cá muối rồi một ngày nọ, họ đột nhiên bắt đầu tranh cãi xem nhà hàng Pháp nào chân thực hơn...

Ai đã lén chụp ảnh cho tạp chí thời trang lớn trước khi xuất bản? Không thể nào, với thân phận là một thần tượng của chương trình tài năng, việc được lên trang bìa của một trong năm tạp chí điện tử hàng đầu là điều vô cùng quý giá, nhưng Trương Mộ Hu chưa bao giờ quan tâm đến tạp chí điện tử!

Cùng với tâm trạng lo lắng khi làm mới trang chủ diễn đàn, nhận được thông báo của fanclub, họ cuối cùng cũng hiểu.

[BULO đã phát hành quảng cáo TVC của Lê Kiều. Thật đáng ngạc nhiên. Năm phút thôi mà lượt chia sẻ đã đến hàng vạn rồi. Người ta ước tính nó sẽ sớm trở thành xu hướng. Thông báo trong nhóm  sẵn sàng phản hồi các bình luận, khống bình bất cứ lúc nào.]

*

Với tư cách là thành viên trong hậu viện hội, Tuyên Như đã nhận được thông báo từ BULO vào sáng sớm, nói rằng sẽ có video quảng cáo được phát hành vào lúc 7:25 tối hôm nay và hy vọng fan sẽ hợp tác.

Gọi là hợp tác, hay nói chính xác hơn là Weibo của nhãn hàng cần KPI, vì vậy người hâm mộ thường phải chuẩn bị trước. Sau khi phát hành, họ sẽ ngay lập tức chuyển tiếp một lượng lớn bình luận, lượt thích và theo dõi, đồng thời phấn đấu tạo nên kết quả về độ nổi tiếng mà nhãn hàng mong muốn.

Vì vậy, đôi khi, khoảng khắc người hâm mộ thu thập dữ liệu, không phải vì nghiện mà họ ôm cái wechat ngày 800 lần, mà vì nếu không đáp ứng được KPI mà thương hiệu đề ra, thần tượng sẽ bị coi thường đại loại như “thế thôi mà cũng không làm được”. Có vẻ như người này cũng chả có bao nhiêu fan, tương lai sẽ không tìm y nữa. Vì tương lai của thần tượng, người hâm mộ chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Lần này trong hậu viện hội có một số bất bình đối với BULO: blog chính thức không thân thiện như những người khác, cách đối xử cũng không tốt bằng những người khác. Ngay cả khi nhà họ quay quảng cáo, cũng là do nhà họ tự đi Pr. Tự mình thì không có cạnh tranh, bây giờ chưa kể đến tạo dữ liệu, yêu cầu KPI còn cao thế là sao nhỉ?

Có chút muốn đình công!!!

Tâm lý của Tuyên Như vẫn tốt, vẫn luôn ở sau hỗ trợ khuyên bảo mọi người. BULO là một công ty lớn, những đại sứ trước đó của họ đều là người có địa vị trong giới, có lẽ họ chưa thích nghi được với những khúc mắc trong chương trình. Trong một thời gian, KPI mà cao thì chúng ta cũng cũng thuyết phục được mọi người về năng lực của mình đúng không? Chúng ta không cô phụ sự mong đợi của đối phương, thì tương lai sẽ ngày càng tốt thôi!

Sau lời thuyết phục của cô, fan trong nhóm đã tự chấn chỉnh tinh thần, chuẩn bị copywriting cùng kèn trống, chuẩn bị chạy nước rút để đạt KPI.

Vào lúc 7:25 tối, BULO thực sự đã đăng một weibo mới: "Người phát ngôn của dòng BULO N97, Lê Kiều - ánh sáng ngay trước mắt, tương lai không còn xa. Nhiếp ảnh: Trương Mộ Hu; trang điểm, làm tóc và quần áo: Trương Mộ Hu; post- sản xuất: Trương Mộ Hu .[Liên kết video]"

Fan vừa thấy, còn ổn, không có dòng “mua mười chiếc điện thoại di động, bạn có thể nhận kèm chữ ký của thần tượng”, thu hoạch rau hẹ như này quá trần trụi cũng quá vô lại đi. Những người khác có cả một văn bản dài kèm theo chín ô ảnh, còn nhà mình chỉ có đôi ba dòng kèm theo link video.

Này, có video. Nó không quá dài. Tôi có thể xem nó trước rồi bấm like sau không? Suy cho cùng, KPI cần hoàn thành lần này là một dự án lớn nên hãy để tôi nhấp một ngụm Jojo trước khi thực hiện nhé!

Người hâm mộ bấm vào với sự tò mò.

…Và họ không thể thoát ra được.

Đoạn video bắt đầu trong một căn phòng nhỏ cực kỳ bình thường, thậm chí có vẻ cũ kỹ. Ghế sofa vải và đài được bọc bằng vải thêu chống bụi, tiếng nhạc bập bẹ treo trên tường. Trên bàn còn có bể cá, trong đó có vài con cá nhỏ đang tung tăng bơi lội.

Hình ảnh có tông màu xám cũ, phía sau chỉ có tiếng radio sột soạt, cho đến khi chuông cửa kêu hai tiếng, từ trong nhà vang lên câu trả lời rõ ràng của một thanh niên: "Đến ngay!"

Tiếng chuông cửa chuyển thành giai điệu piano nhẹ nhàng và ngọt ngào, thiếu niên từ phòng trong đi ra. Cậu có vẻ như vừa mới tắm xong, mái tóc đen ướt dính vào má, trên đầu đội một chiếc khăn tắm, trên người mặc một chiếc áo vest trắng rộng thùng thình.

Đó rõ ràng là một chiếc áo vest màu trắng có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi trên đường phố, và được các ông lão ưa chuộng, nhưng nó khác biệt vì tỷ lệ cơ thể gần như hoàn hảo của cậu - vai và cổ  thon dài với xương đòn lõm sâu. Phía sau là xương cánh bướm tinh tế, trông như cậu thật sự chuẩn bị vỗ cánh bay đi, đường cong đến eo bắt đầu kiềm chế, mỏng đến mức chiếc áo vest trắng rộng thùng thình tròng lên người cậu trông chả khác nào một lá cờ bay phất phới.

Chàng trai đi một mạch đến cửa, nhận lấy chiếc hộp từ tay đối phương. Chiếc khăn vẫn còn quấn trên đầu, cậu ấy có vẻ bối rối không biết đó là gì. Cậu tựa cằm vào một góc hộp rồi quay lại trong khi mở nó ra.

Con cá nhỏ va vào thành bể, cậu giật mình, chiếc điện thoại di động vừa mới mở ra đã rơi vào bể cá.

Chàng trai vội vàng đưa tay ra, bể cá dường như có lực hút vô hạn, lập tức kéo cậu xuống nước.

Chiếc khăn trắng như tuyết trôi ngược theo dòng nước, cậu cố gắng mở mắt nhìn quanh.

Màn hình điện thoại sáng lên, tất cả màu sắc trong hình lập tức bùng nổ!

Hàng ngàn cơn sóng trong xanh lạnh lẽo đan xen dâng trào, những con cá màu hồng bơi qua, phun ra những bong bóng trong suốt long lanh, những cành san hô đỏ rực như mã não.

Khuôn mặt của cậu cách màn hình điện thoại gần đến mức khán giả như có thể nhìn thấy cả lỗ chân lông không tì vết trên khuôn mặt ấy. Ánh sáng rực rỡ của màn hình phản chiếu trong đôi mắt màu trà sâu thẳm đầy thanh tú, trông vô cùng trong trẻo và ươn ướt. Ngay khi cậu chớp mắt, trái tim khán giả không nhịn được mà run lên dữ dội!

Nhiều khung cảnh khác nhau liên tục thay đổi trên màn hình điện thoại di động: những tòa nhà cao tầng, khung cảnh đường phố nhộn nhịp, biển hiệu thành phố trải dài khắp mọi hướng, một buổi hòa nhạc với hàng ngàn người vẫy lightstick... chàng trai cũng bị thế giới này thu hút, ôm chặt lấy điện thoại và đắm chìm trong những chuyển biến chóng mặt này.

Mãi cho đến khi cậu uống phải một ngụm nước và ho lên mấy tiếng, nghiêng đầu sang một bên, mọi người mới cảm thấy đau lòng và nhớ ra rằng cậu vẫn đang ngâm mình trong nước!

Một cánh tay túm lấy tóc cậu rồi đột ngột nhấc lên.

Khán giả vốn đầy tức giận trước hành động thô bạo của vị khách, nhưng khi nhìn rõ mặt anh ta thì không nói nên lời.

“Tôi biết là anh sẽ thích mà,” Lê Kiều, người mặc bộ vest cao cấp, khoanh chân dài dựa vào bàn, móc kính râm bằng ngón tay trắng nõn khẽ mỉm cười, “Bởi vì tôi cũng vậy.”

Chàng trai có khuôn mặt giống hệt anh ta ngước mắt lên. Những giọt nước chảy xuống đuôi tóc sau đó thấm vào gáy cậu.

Hình ảnh lúc này đột nhiên dừng lại, khẩu hiệu quảng cáo cho dòng điện thoại di động mới của BULO từ từ hiện lên trong bóng tối: Ánh sáng ngay trước mắt, tương lai không còn xa.

*

Ý tưởng của quảng cáo thực chất là bản thân mười năm sau sẽ tặng cho bản thân mình mười năm trước một chiếc điện thoại di động. Chiếc điện thoại di động tượng trưng cho một thế giới mới và một tương lai rộng lớn, tràn đầy màu sắc cũng như hy vọng. Không có thiết kế cốt truyện quá phức tạp, kéo dài chưa đầy một phút, cảnh và hình ảnh rất đơn giản, các nhân vật được sắp xếp cực kỳ hợp lý.

Từ đầu đến cuối chỉ có mình Lê Kiều!

Tuy chỉ là một video quảng cáo đơn giản như vậy nhưng để lại ấn tượng rất sâu sắc cho tất cả những ai nhấp vào. Nhạc nền, giai điệu, sắp xếp từ ánh sáng đến bóng tối, phối màu đều rất chuẩn xác. Điều tuyệt vời nhất là Lê Kiều trong vòng một phút thể hiện rõ sự tương phản giữa một chàng trai có tâm hồn trẻ trung trong sáng, ngây thơ đối lập với phong thái hoang dã, tươi sáng và tràn đầy năng lượng của một minh tinh chỉ xuất hiện trong năm giây cuối cùng.

Tâm trí người hâm mộ bây giờ chỉ có “Ahhhhhhhhhhh”, phát lại video mười mấy lần mới dùng đôi bàn tay run rẩy thoát khỏi video.

Kiều Kiều của tôi thật tuyệt vời! Tôi lại thấy khỏe hơn rồi. Cố lên, tôi sẵn sàng làm dữ liệu rồi, tay phế cũng được. Chăm chỉ làm việc vì KPI!!

Sau đó, họ phát hiện số lượng chia sẻ và bình luận đã vượt qua con số 50.000. Số lượt thích đã vượt quá 100.000 và mỗi lần được làm mới lại tăng lên nhanh chóng với đơn vị hàng nghìn.

Người hâm mộ: ? Ai mua dữ liệu thì dừng dùm đi trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.