Lê Kiều đặt tay lên bức tường, chuẩn bị lật người nhảy xuống.
Không ngờ, vừa đáp xuống, cách đó không xa đã có người chạy tới hô to "Thẩm PD" Lê Kiều đảo khóe mắt một vòng, tìm chỗ trốn, liền bị Thẩm Phong giữ chặt, thành thạo kéo người hướng khe hở giữa hai bức tường của tòa nhà văn phòng mà ẩn nấp.
Thẩm Phong chắp tay sau lưng, dù trông có vẻ bận bịu nhưng vẫn xoay người đối diện với người vừa tới: “Làm sao vậy?”
Lê Kiều bất đắc dĩ nhìn anh còn đang nắm lấy chiếc giày thể thao bị gió thổi đung đưa sau lưng: "..."
Xung quanh bức tường rất tối, các nhân viên đến đây đều tập trung sự chú ý vào Thẩm Phong nên không phát hiện ra điều gì khác thường: “PD? Trình đạo nói ngài đã vất vả rồi, những việc nhỏ nhặt như này không cần tham gia đâu, hãy về phòng thưởng trà thôi."
"Không cần" Thẩm Phong nhàn nhạt nói, "Cô nói với đạo diễn tôi buồn ngủ rồi? Trở về phòng mình ngủ một giấc đi, ngày mai có việc gì hẵng tới tìm tôi."
“Ồ, được rồi.” Nhân viên công tác gật đầu rời đi, Thẩm Phong chờ mãi đến khi bóng lưng của người nọ đi khuất không có quay đầu lại mới ôm giày xoay người: “…”
Lê Kiều: "Phốc."
Dưới ánh trăng thanh lãnh lạnh lẽo, mỹ nhân như tuyết đứng chắp tay sau lưng, trên tay cầm một chiếc giày thể thao vẽ graffiti, nhìn góc nào Lê Kiều cũng cảm thấy đây có lẽ chính là "sự tương phản đáng yêu" được nhắc đến trên mạng.
Thẩm Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-xuyen-vao-phao-hoi-van-tuyen-tu/3543318/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.