Dưới sân khấu chỉ còn lại bốn người chưa được xếp hạng, ngoài Lê Kiều, Từ Huy với "cái đầu punk rock", sắc mặt thập phần khó coi, còn có hai thực tập sinh khác tên là Nhan Nguyên Gia và Tang Thư.
Màn hình lớn trong suốt ở hai bên sân khấu lần lượt phát cảnh quay trực tiếp của bốn người này, có người cau mày mím chặt môi, có người ánh mắt đờ đẫn buông xuôi, Từ Huy thậm chí còn nhìn xung quanh, hướng vị trí nơi có cái mũ vừa rơi xuống, lấy nó đội lên đầu.
Chỉ có Lê Kiều, khoan thai đứng đó, chú ý tới camera, khóe miệng nhếch lên cười nhẹ.
Trong làn đạn lập tức có người bị phá vỡ lớp phòng ngự rồi.
[Đệt mẹ, cảm giác như bị trúng đạn vậy! ]
[Trúng cổ rồi trúng cổ nặng rồi, không biết tại sao, tôi đã xem hơn một trăm người đàn ông hướng mình cười vài tiếng đồng hồ nhưng khi nhìn thấy cậu ấy tôi còn động tâm hơn, cíu mạng..]
[Lê Kiều hành thật khai báo đi, cậu có phải hạ cổ cho chúng tôi không!!]
[Đồ vô dụng mấy người dễ dàng bị lay động vậy à, tôi thì chỉ nghĩ đến ca ca mình, không nhìn thấy Lê Kiều hay gì đó cả! ]
[Kỳ thực nguyên nhân chính là hắn không cố ý hướng ngươi thả thính, ngươi lại ở đó ảo tưởng, nhưng mà lúc quay chụp thì cứ vậy mà cười, duy trì phong độ, cũng quan tâm đến cảm xúc của chúng ta, trong tiềm thức liền thấy thật tốt! ! ]
[Vâng, vâng, vâng, khi nhìn người khác cười, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-xuyen-vao-phao-hoi-van-tuyen-tu/3543304/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.