"Nếu ngươi thực sự có ý định rời đi, chỉ cần nói cho ta biết một tiếng là được, không cần phải trộn lẫn với loại người này." Bùi Tuyết Lâu nói có chút vô tội, nhưng đã thành công khiến ba người có mặt tại đó tức không chịu được. 
"Trong lòng đệ, ta quá quắt như vậy sao?" Giọng điệu của Bùi Thanh Tuyền có chút đau lòng kèm theo chút khó tin, trong mắt hắn dường như lóe lên nước mắt. 
Dường như đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, mất một lúc lâu sau Bùi Thanh Tuyền mới nói: "Tu vi của đệ đã bị hủy, tâm trạng đệ không tốt ta có thể hiểu được. Những lời này ta sẽ xem như chưa nghe thấy... nhưng ta hy vọng đệ nhớ rằng, ân đức của Bùi gia, ta luôn ghi nhớ lòng. Cho dù sau này đệ thật sự không tu hành được nữa, ta sẽ bảo vệ đệ chu toàn như lúc đệ bảo vệ ta." 
Bùi Tuyết Lâu dường như không hề cảm động trước những lời hứa sến sẩm như vậy, ngược lại y đầy ẩn ý nói, "Ân đức của... Bùi gia? Thôi vậy, sao cũng được..." 
Bùi Thanh Tuyền có vẻ không muốn nói thêm lời nào với y nữa, cuối cùng phất áo bỏ đi. 
Bùi Tuyết Lâu dường như không hề cảm nhận được sự ẩn nhẫn và hiểu chuyện của Bùi Thanh Tuyền, lại có thể nói với theo bóng lưng của Bùi Thanh Tuyền, "Đừng tức giận, không phải chỉ là Đá Thanh Mang, Linh Ty Trùng thôi sao? Mặc dù trong tay ta không có những thứ này, nhưng ta không hề thiếu linh thạch, ngươi... " 
Bùi Thanh Tuyền tất nhiên không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-trong-long-chi-co-phi-thang/1160915/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.