“Ra là ngươi thích trò này nha! Còn ra nhiều hơn cả mức bình thường.” Tu Di cắn vào vành tai nóng hổi của Trầm Nguyệt, lại nói tiếp rất thản nhiên nhưng khiến Trầm Nguyệt giật thót cả tim. “Một mình ta thấy ngươi trong bộ dạng xinh đẹp thế này thật uổng phí. Chi bằng để cho người trong lòng của ngươi cùng thấy, để hắn hối tiếc vì đã bỏ qua một vưu vật hiếm có như ngươi.”
Tu Di búng tay một cái, hình ảnh kia liền trở thành chiếc gương trong suốt soi rõ cả hai phía. Trầm Nguyệt hãi hùng lật đật lấy màn giường che kín khuôn mặt, còn Tu Di lại cười khẩy, nói lớn: “Vị tiên hữu kia, sao lại cứ phải đến vào lúc người khác đang bận rộn thế hả?”
Hàn Hành xám mặt nhìn thấy một thân thể nam nhân trần trụi đang ngồi trên người Tu Di. Tu Di vẫn còn hơn người này một kiện áo mỏng.
“Ma tôn, ngươi đúng là đồ không biết liêm sỉ. Có giỏi thì ngươi ra đây đấu với ta.”
‘”Đấu? Ngươi xứng sao?” Tu Di cười ha hả, không quên ôm thắt lưng Trầm Nguyệt động tới động lui. Trầm Nguyệt như chú mèo nhỏ run rẩy từng đợt, bám víu vào cánh tay Tu Di, bất quá vì ngại sự có mặt của Hàn Hành mà cố kìm nén âm thanh trong vòm họng. Có điều, hắn và Tu Di đang ở giữa cao trào, có kìm nén mấy cũng không nổi. Tu Di còn ác ý nhấn vào những điểm nhạy cảm bên trong, làm hắn thất điên bát đảo, vừa khóc vừa rên rỉ loạn xạ.
“Tiểu bảo bối, ngươi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-tai-sinh/2614578/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.