Tu Di không thích nhắc về quá khứ. Trầm Nguyệt cũng không tò mò hỏi đến bao giờ. Hắn chỉ cần Tu Di của hiện tại yêu thích hắn là đủ. Thế nhưng…
Có một lần cực kỳ hiếm hoi vào dịp sinh thần của Tố nương, Tu Di uống say. Sở dĩ gọi là hiếm hoi vì bình thường tính đề phòng của y rất cao, dù uống rượu cũng luôn kiểm soát không quá chén. Hôm ấy có lẽ Tu Di tâm trạng rất tốt, say rồi còn cười vô cùng động lòng với Trầm Nguyệt, sau đó biết điều để Trầm Nguyệt đỡ về phòng.
Trầm Nguyệt vắt khăn ấm lau mặt cho Tu Di, phát hiện Tu Di say rồi không ồn ào, không phá rối, chỉ là nằm im thin thít, chẳng khác gì với lúc tỉnh táo thường ngày là mấy. Trầm Nguyệt mới lau được hai ba cái thì bị Tu Di kéo nằm xuống. Y ôm hắn lại, hôn lên tóc hắn: “Cơ thể ngươi lúc nào cũng ngọt như vậy.”
Ngọt sao? Hắn đâu phải là bánh. Trầm Nguyệt xoay người lại đối diện Tu Di, tiếp tục lau lau và hỏi: “Tu Di, chàng nói cho ta biết, chàng thích ta ở điểm nào vậy?”
“Ngốc!”
Trầm Nguyệt ngang ngạnh không chịu thừa nhận: “Chàng mới ngốc. Ngoài mặt bảo rằng không hứng thú với sách do ta viết, mà vẫn đặt nó trên bàn sách kia kìa. Ta có xem qua rồi. Bìa sách xuất hiện nhiều nếp gấp, chứng tỏ chàng đã đọc, mà không chỉ đọc một lần.”
“Ừ, ta đã đọc rất nhiều lần.” Tu Di lờ đờ thừa nhận.
Trầm Nguyệt cười nhỏ. Hắn cứ nghĩ Tu Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-tai-sinh/2614559/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.