Rời khỏi phạm vi hầm mỏ, mọi người lập tức chạy như điên hướng hắc, chỉ cần đi đến Ám quốc mọi người có thể bình yên không sợ chuyện gì.
~ Nhị Ca chúng ta đi đến Ngạo Gia nguyên cứu một phen ha.
Mộc Hồng Lai không quên được chuyện Ngạo Tà Vân, không bằng đến Ngạo Thị gia tộc quậy một phen, nếu Thiên Long còn sống hắn sẽ biết bọn họ đang ở đâu để đến.
~ Được.
Mọi người đi đến trận bàn dịch chuyển đến Kim quốc, Ngạo gia là gia tộc hùng bá một phương ở nơi này, trong dự tính của mọi người, chỉ cần Ngạo Gia đi ra tên nào liền giết luôn tên đó, giết chán lại chạy.
….
Ở cấm địa Yêu Lâm, nơi này có một căn nhà nhỏ, một vườn hoa mẫu đơn, mẫu đơn vừa đẹp vừa cô đơn, trong nhà có một nữ tử ngồi đó thẫn thờ chống cằm nhìn trời, làn da mềm mịn như da em bé, đôi mắt có hồn mà hoang dại, cuốn hút người nhìn đến mê mẩn, nàng diện một bộ thanh y đoan trang tao nhã, một cỗ hơi thở hương phong cao quý, thở một hơi cảm tưởng như cất tay nhấc cả nhân gian.
Yêu Hậu từ lúc Thiên Long biến mấy đến giờ luôn ở nơi này, nàng thề với lòng Thiên Long còn không xuất hiện nàng mãi mãi sẽ ở lại nơi này vạn kiếp không đi, tóc óng ả đã xuất hiện nhiều sợi bạc trắng, một vưu vật lãnh ngạo thần sắc như này thật tiếc thay hồng nhan bạc mệnh.
Bất chợt hai cánh tay ôm từ sau ôm đến, một nam tử tuấn lãng có phần đê tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-tai-do-thi-huyen-huyen/904857/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.