Chương trước
Chương sau
Làm chuyện gì cũng phải có một kế hoạch, mọi người phân tán lực lượng ra nhiều chỗ khác nhau, đều cùng nhau đi vào bên trong hầm mỏ khai thác Lam Tinh, nơi này bảo mật rất nghiêm, riêng việc đăng ký đi đào hầm cũng mất cả tuần trời, nhưng mọi người ko có thời gian, họ sử dụng chiêu mượn xác ve sầu lấy danh ngạch của người khác tiến vào bên trong ba người một đội, đội của Sở tiêu có bốn người, Tuấn ở bên ngoài miệng mỏ mai phục, hắn học được rất nhiều tài bắn cung của A La Ngạn, bên ngoài Tuấn nhận một chân cung thủ.
Tiến sâu vào bên trong hầm, nơi này khắc nghiệt đến biến thái, có hàng ngàn ống bơm oxi vào sâu bên trong, bên dưới lớp đất đá năm mươi dặm, dưới này có sức nóng lên tới hơn 100 độ thực lực không đủ đều không dám đi xuống dưới này.
~ Đào đi.
Mọi người tập hợp dưới này sau đó ra sức đào hầm, bọn họ là đào có lệnh đoàng hoàng, những thợ đào hầm đào lam tinh dưới này rất được đãi ngộ cao, vì thế không ai dám làm phật ý bọn họ, nếu không ngươi chửi ta chứ gì, ok ok ngươi đi mà đào, bố dí b vào đào nữa.
~ mỗi hầm đều được một viên cấp cao Lam Tinh, chỉ cần đào trúng viên cấp cao lam tinh nhất của hầm, lấy khỏi nó đi hầm lập tức sẽ bị sập, Thổ Đế đã lấy một viên nhưng cái hầm này vẫn chưa có ý định sập, vậy khẳng định vẫn còn một viên nữa.
~ chúng ta không biết nó ở hướng nào.
Phá Bá và Tuyết Hàn Mặc hội ý truyền âm với nhau, hai người bàn nhau một chút Tuyết Hàn Mặc bất ngờ im bặt, hắn đang tính một phép tính cơ bản, Tuyết Hàn Mặc đã thăm dò được viên Thượng Phẩm Lam tinh kia ở đâu, việc hắn cần làm là tính xác suất và biến cố có thể xảy ra, cái này khiến Tuyết Hàn Mặc đã tính toán muốn bể đầu từ bên ngoài, khi vào tới nơi này hắn đã quan sát địa hình và nhân chia với những con số đã được tính sẵn ở bên ngoài.
~ hướng đông, chúng ta có 30 phần trăm.
Nghe Tuyết Hàn Mặc nói làm mọi người cũng hì hục lao vào đào khia thế, từ hướng Đông mọi người chia ra năm nhóm, hai người một nhóm đào một thông đạo.
~ Sở Tiêu, ngươi đánh rắm thối thế.
Vũ Mạc cùng nhóm với Sở Tiêu, xui cho Hắn Sở tiêu bữa nay bụng dạ có chút khó tiêu, dùng quốc hơi mạnh một chút liền không nhịn được xả ra một quả không khí mùi hơi dễ thở.
~ Lão tử là thở ra bằng đường dưới!
Sở Tiêu bị nói cũng ngại nhưng vẫn gân cổ lên cãi, đào hầm mấy ngày trời toàn bị ăn lương khô, cứt cũng không thấy một bãi lấy đâu ra Thượng Phẩm Lam Tinh, bị Vũ Mạc nói móc khiến hắn thẹn quá hoá giận.
~ hay là ngươi đi ra ngoài đại tiện cái rồi vào làm tiếp.
Vũ Mạc chân thành khuyên Sở tiểu, cứ như vầy hắn không chết vì khí độc mà chết vì khí của đồng đội mất.

~ lão tử liều mạng với ngươi.
Sở Tiêu giận quá lao vào đấm cho Vũ Mạc một cái, Vũ Mạc cũng cay lắm không có nhịn, hai thằng lại đấm ra quyền văng chưởng đánh ầm ầm….
Dưới này nhiệt độ rất cao, nhưng cũng rất nhiều người có mặt, theo tính toán có khoảng hơn ba ngàn người, những người dưới này đánh nhau cũng xuất ngày, tranh giành địa bàn là phần nhiều, đánh nhau không đến mức mạnh mẽ đều không khiến cho quản giáo để ý.
Ầm….
Đột nhiên hầm của Sở Tiêu bị sập do hai bọn họ đã dùng tới chân khí đánh nhau, hai người hoảng hốt nhưng không kịp, họ bị rơi xuống một động phủ rất lớn, động phủ này có hàng tấn lam tinh được mọc chi chít khắp vách tường, ở nơi trung tâm có một cục đá đen sì.
Nhìn cục đá rất bình thường nhưng lại không bình thường chút nào, nó liên tục phát ra từng trận ô quang mãnh liệt, mỗi trận ô quang đi qua thân thể đều khiến cho nhục thể mát lạnh sinh khí mười phần.
~ Mau lên báo với Tuyết Hàn Mặc.
Sở tiêu thúc dục Vũ Mạc, Vũ Mạc lập tức nhảy lên đi thông báo cho Tuyết Hàn Mặc, còn Sở Tiêu hắn cũng đi lên canh giữ bên trong động.
Rất nhanh mọi người đã tập hợp đủ và đi xuống bên dưới động phủ, vừa đi xuống lập tức khiến mọi người thoải mái hết sức, giữa cái nóng hàng trăm độ mà có một nơi mát lạnh như này, quá tuyệt, một cái hầm này đám Tuyết Hàn Mặc đi qua nhiều rồi, trước đây cũng có rất nhiều người đào được cái hầm loại này.
~ này là Trung Phẩm Lam tinh mà thôi, tuy rất hiếm nhưng không đáng để bại lộ.
Phá Bá đưa ra đề nghị, hắn muốn thông báo cho Quản lý xuống thu hầm lam tinh này về, mọi người đều hưởng ứng, đã phát hiện được một hầm Trung Phẩm khẳng định cũng còn nhiều hầm khác, bọn họ sẽ để Tuyết Hàn Mặc tính toán xác suất và đào tiếp.
m thanh nổ hầm cũng rất to, khiến cho mọi người bên ngoài đều chú ý đến nơi này, vì thế dấu không được lâu đám quản lý đã đến và tịch thu đi những gì có trong động phủ.
Đám Tuyết Hàn Mặc từ khi đào được Trung Phẩm lam tinh đều rất được trọng dụng, họ có thể thoải mái đào nơi nào nếu họ thích, vì thế nơi này địa bàn cũng dễ thở để hoạt động.
Hai ngày sau đó, rắc rối tự tìm đến, sau khi đào được một cái trung Phẩm lam tinh động thứ hai, dưới ánh mắt ghen tị của mọi người, đám Tuyết Hàn Mặc cũng gặp phải rắc rối, có hơn hai mươi người đột nhiên xông đến hầm của Đám huynh đệ đòi địa bàn.
Trong đó có một tên đầu lão là một trung niên, ở nơi này hắn đã đào được ba hầm Trung phẩm lam tinh, có địa vị cực kì lớn ở đây, hắn tên Hùng Thao Quân, là một Nhập Thần ngũ trọng.

~ các ngươi có thể cút, đây là địa bàn của chúng ta.
Hùng Thao Quân chỉ thẳng mặt Lý Kiệt đuổi tất cả mọi người chuyển qua chỗ khác, nơi này bọn họ muốn rồi.
~ Ngươi là cái con mẹ gì, thích thì đánh một trận lão tử chưa ngán ai bao giờ.
Lăng Khắc Hàn xắn tay áo đi lên, hắn cơ bản là ếch chết tại miệng là chính, dù là Độ kiếp Lang Khắc Hàn cũng có tự tin chửi nhau một trận.
~ vậy thì ngươi chết đi.
Một kẻ đằng sau hùng Thao Quân xông lên, trảo lực mạnh mẽ bổ xuống đỉnh đầu Lang Khắc Hàn, một chiêu này như muốn lấy mạng Lang Khắc Hàn một cách chết chóc đẫm máu.
Ầm…..
Phá Chấp lao lên, hắn đấm ra một quyền chấn cho tên muốn giết Lang Khắc Hàn lảo đảo lùi lại vài bước, đến nước này đã muốn xảy ra tranh đoạt đổ máu.
~ haha…. Các vị đã muốn thì chúng ta cũng không có cần, được thôi nhường các vị.
Bất chợt Tuyết Hàn Mặc lên tiếng, hắn thừa biết nếu bản thân đài ra quá nhiều lần sẽ dẫn đến nghi ngờ, hắn đã tạo ra một hướng giả rồi nói lớn với mọi người hướng này chắc chắn có lam tinh, mọi người trao đổi lớn tiếng khiến cho rất nhiều người thèm ngó, và rồi chuyện đến thì cũng đến, đến thì cho luôn rồi phủi đít bỏ đi thôi.
Rất dứt khoát mọi người rời đi trong cảm xúc giận dữ cùng lăng lệ ánh mắt, điều này khiến cho đám Hùng Thao Quân lộ rõ vẻ diễu cợt hài lòng.
Đi đến một góc vắng vẻ, đám Huynh Đệ bàn kế hoạch:
~ đào cẩn thận, lần này vừa đào vừa sử dụng kết giới giảm tối đa tần suất âm thanh, nếu không bị phát hiện thì chúng ta sẽ ẩm lấy số lam tinh, còn bị phát hiện thì đành giao nộp thôi.
Nghe Tuyết Hàn Mặc nói có thể ẩm hết số lam tinh làm mọi người phấn chấn không ít, lần này nhiệm vụ xác suất lấy được Thượng Phẩm Lam Tinh rất ít, nhưng xác suất lấy được trung phẩm lam tinh khá cao, mọi người đều nâng cảm xúc đến hết mức, không đào được thượng phẩm thôi thì lấy tạm Trung phẩm, làm giàu không khó , khó là ở chỗ có biết giấu đi hay không mà thôi.
Cứ như thế tận ba tuần tiếp theo, mọi người hì hục đào, chỉ có một hầm là bị giao nộp, còn bốn hầm khác họ có thể ẩm lấy toàn bộ lam tinh, sau khi thu gom hết họ lấy đất đá lấp hầm lại và dùng lực lượng mạnh mẽ nén đất đá xuống, chủ yếu là xoá dấu vết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.