Chương trước
Chương sau
Không thể có chuyện thuyền lật trong mương, hai cánh tay Thiên Long nổi lên lân phiến lấp lánh, tay cầm ma kiếm lực lượng điên cuồng thôi thúc, nhún một cái na di tới trước mặt Mộc quản gia.
Kiếm hoành thiên hạ bổ xuống, Mộc quản gia vội vã dùng kiếm của bản thân liên tục đẩy mộc chi khí vào kiếm đưa lên đón đỡ, hắn rất tự tin vào kiếm của hắn, cộng thêm mộc khí nó chính là thiên hạ vô địch bất khả kháng cự.
Keng…..
m thanh vang dội đến điếc tai, kiếm của Mộc quản gia cứ thế gãy đôi, Ma kiếm chém đứt đôi kiếm của Mộc quản gia ngọt như đường, ma kiếm được làm từ vật chất hiếm hoi, đã thế lại liên tục được độ kiếp cùng Thiên Long, đắng cay đều hưởng được, chỉ có trải qua khổ luyện mới đúc ra kiếm tốt.
Không dừng lại Thiên Long đâm kiếm đi lên, đâm thẳng ngực Mộc quản gia, sau khi liền chém ngược xuống, bổ Mộc quản gia ra làm hai mảnh, chỉ trong chớp mắt mọi chuyện xảy ra quá nhanh.
Thiên Long hoàn toàn không hề vui mừng, Mộc quản gia trước mặt không hề mất đi sinh cơ, cơ thể hắn đang điên cuồng trào ra sinh khí mạnh mẽ, trong nghĩ hành lực, Mộc chính là thứ sản sinh ra sinh cơ nồng đậm, đứng đầu về sự sống, thân thể Mộc quản gia đang điên cuồng khép lại sự sống đang thúc đẩy hắn càng mạnh mẽ hơn.
Ầm ầm ầm….
Từ thân thể Mộc quản gia, hắn bắn ra một hạt giống lên trời, chân Mộc quản gia mọc ra từng cái rễ khổng lồ, chỉ trong nhất thời Mộc Quản gia đã biến thành một cái cây đại thụ khổng lồ, tán cây che lấp thiên địa, vô số xúc tua trào ra.
Xúc tua như ngọn giáo đâm đến Thiên Long, quá nhiều quá quy chỉ cần để nó chạm vào thân thể khẳng định không phải điềm tốt lành gì, Thiên Long bật lên trên cao, ma kiếm tích tụ phóng ra Ba đạo Diệt thế kiếm chém nát toàn bộ xúc tua lao vào hắn, trong lúc đó, một qua cầu ma khí được Thiên Long hoành không vũ động hình thành, ma cầu lơ lửng trên không trung, nó liên tục phóng đại kích thước không hề nhỏ bé, đạt đến một cấp độ nhất định, ma cầu bị Thiên Long điều khiển ném đến thân cây, trong lúc tích tụ Thiên Long đã bị ba sợi xúc tua đâm xuyên qua người, may mắn đều không phải nơi yếu hại.
Ầm Ầm Ầm….
Trời rung núi chuyển, Ma cầu toát ra nồng nặc vẻ chết chóc, khiến đám người Liễu Liên nhi vội vã bỏ chạy, thứ ma khí này đáng sợ tới mức khuôn viên bán kính trăm dặm cây cối sông ngòi đều bị đoạn tuyệt sinh cơ héo rũ rạn nứt.
~ Aaaaaaa….
Mộc quản gia cũng là điên cuồng rống lớn, hắn cảm giác tử vong đang đến gần, Ma cầu của Thiên Long tạo ra không khác gì một địa ngục sứ giả đi kiểm tra sinh mệnh, đi đến đâu sinh cơ đoạn tuyệt đến đó, nó còn khủng bố hơn cả Ám hệ, Mộc quản gia hắn cảm giác hiện tại vô cùng tồi tệ, hắn chỉ cầu đang đối đầu với Ám Đế chứ nhất định không muốn đối đầu với Thiên Long.
Ma cầu chậm chạp bao phủ cổ thụ to lớn, nó ăn dần ăn dần ăn mòn cổ thụ, đến khi không còn một cái cặn thì thôi, ma cầu biến mất đồng nghĩa với việc Mộc quản gia đã trực tiếp bọ Thiên Long cắn nuốt toàn bộ,
Mọi người có mặt nhìn tràng cảnh này mà run rẩy toàn thân, một chiêu của Thiên Long làm cả địch lẫn quân ta đều run sợ từ cõi lòng.
~ ta tới đây.
Thiên Long lao vút đến Thổ quản gia, hiện tại thuyền đã đi thẳng không có sóng lớn gì hết, chỉ cần làm thịt nốt tên cuối cùng này là được.
Năm người Lăng huynh đệ tạo thành một thế trận kỳ lạ đến lạ kỳ, họ tạo thành năm góc đánh ra những chiêu thức khiến cho Thổ quản gia công cũng không được mà thủ cũng không xong.

~ Góc trái hướng 5*3h….
~ góc phải hướng 9h89*….
Hoàng Lăng âm thầm truyền âm những góc yếu hại, nếu là ba người Hoành Sung thì không cần phải nhắc chỉ cần nhìn thế trận là có thể biết những phương hướng yếu hại nào để ra tay.
Thổ quản gia mắt thấy huynh đệ chết một cách thảm khốc đau đớn, hai mắt hắn cũng bắn ra tia máu rồi, hắn muốn lôi đưa tin phù ra đê truyền tin, thế nhưng không thể, chỉ cần hắn hơi sơ sẩy một li, chỉ cần vậy thôi hắn đã chết không biết bao nhiêu lần.
~ cùng ta chết đi.
Thổ Quản Gia gầm lên giận dữ, thấy thế đám Thiên Long hiểu hắn đã cùng đường rồi, muốn liều mạng rồi đây, ngược với suy đoán của mọi người, Thổ quản gia là mạnh miệng thôi, đám Thiên Long vừa nới lỏng một chút tên này lập tức phóng đi bạt mạng.
~ chạy là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra.
Ở tầm này Thổ quản gia đã không thể sử dụng không gian bật nhảy, phù di chuyển đối với Thổ quản gia nó còn chậm hơn hắn khinh công.
Sau lưng Thiên Long bổ ra một kiếm, Ma kiếm gào thét muốn bổ đôi Thổ quản gia ra, thấy Thế Thổ quản gia vội vã quay lại dùng kiếm của hắn đỡ lấy chiêu này.
Dừng một chút nhưng chậm cả trò chơi, đám Hoàng Lăng kéo đến như lôi đình, họ họ cùng nhau lao lên:
~ Ngũ Kiếm Tề Thiên!
Ngũ kiếm tề thiên là trận pháp kiếm trận, thuộc top trong bảng xếp hạng kiếm trận Hoàng Kim Vệ, sức sát thương không thể đùa, Thiên Long đã nhập cuộc họ không cần lo Thổ quản gia bỏ chạy nữa, họ huỷ khống trận chuyển qua công kích trận, lần này mới chính là chuẩn sát chiêu.
Oành oành….
Kiếm chiêu do năm người đến, không nhanh không chậm đã chém tới mi tâm Thổ quản gia, nơi mi tâm thổ quản gia tạo thành một lớp đất mỏng, đừng khinh thường lớp đất mỏng dính, lớp đất này chính là do Thổ quản gia thiêu đốt sinh cơ để tạo thành, hoàn toàn không phải điều đơn giản.
Phành….
Dư lực tiếp đến hai bên hét thảm bay đi, năm huynh đệ Hoành Lăng như kiến vỡ tổ mỗi người bay một chỗ, thổ quản gia ầm ầm lao xuống đất, đại địa chính là địa bàn của hắn, không thể để hắn chạm đất.
Thiên Long đã ẩn nấp bên dưới sẵn sàng bất cứ lúc nào, nhân lúc Thổ quản gia trọng thương, Thiên Long vung ma kiếm dồn dập chém ra sáu chiêu hỗn long. Hỗn Long kiếm không phải chỉ tầm thường càng luyện sâu càng thấy nó ảo diệu, nó có thể biến nó muôn hình vạn trạng, kiếm chiêu bổ ra lập tức Thổ quản gia cũng chém ra sáu kiếm, bất quá kiếm của thổ quản gi chỉ như sợi tơ mỏng manh trước lưỡi dao sắc nhọn.
Cản được một kiếm của Thiên Long nhưng còn năm kiếm còn lại Thổ quản gia nhận tất, bất quá tên này sử dụng thổ hành chi khí rất giỏi, thân thể bị chém tới mức nào nhưng đều không ăn thua.

Ào ào….
Năm người Hoành Lăng rất hiểu ý. bọn họ biết Thổ quản gia một khi tiếp đất không khác gì cá gặp nước, vì thế bọn họ đã âm thầm mặc kệ thương thế, tạo thành một cái lồng năm góc tạo thành một khống chế trận, nhằm không để Thổ quản gia thoát thân.
~ Thiên Long ta muốn bàn điều kiện với ngươi, ngươi nghĩ sao nếu như hợp tác với chúng ta, khi đó ngươi sẽ được phong lên làm Long Đế, ngươi thấy sao?
Thấy bản thân lành ít dữ nhiều, đường luo đã bị khống chế, chỉ còn cách đưa ra điều kiện hấp dẫn câu dụ Thiên Long.
~ Câm mồm….
Thiên Long hai mắt đỏ au, lhoongs chế quá nhiều ma khí khiến hắn không thể kiềm chế bản thân, Thiên Long lấy ra một cái túi nước, hắn liên tục uống hai ngụm lớn, sau khi liền ném cho Hoành Lăng huynh đệ mỗi người uống một ngụm, tuy không biết là gì nhưng Thiên Long đưa thì uống.
Đây là Linh Ngọc Thuỷ pha với Thái m Hàn Thuỷ, uống thứ này còn đòi hỏi gì nữa, đó chính là nhân sinh một lần tận hưởng. Đương nhiên Liễu Liên Nhi và Liễu Lục Hạ cu hx được một hớp, Liễu Liên Nhi thì biết đây là thứ gì, nàng cũng được Thiên Long cho rất nhiều, chỉ có Liễu Lục Hàn là nhảy dựng lên thèm khát, xong vụ này hắn nhất định sẽ bào Thiên Long một khúc. Đồ tốt quá nhiều đi.
Ba tên Hoành Sung không kịp cầu xin đã bị Liễu Lục Hạ chém bay đầu, sau đó huỷ thi diệt tích.
Mọi người sau khi bổ sung thể lực, lập tức như trâu như bò sức lực mười phần đỉnh cao, không chút mệt mỏi lao vào chiến trường, dập cho Thổ quản gia không hiểu chuyện gì, Thổ quản gia không phải mạnh hơn Mộc quản gia, chỉ là Thiên Long có Ma khí khắc tinh của Mộc khí, liền sinh ra trận chiến nhất thời, còn Thổ quản gia tên này quá ư trâu bò, đánh mãi không thể chết.
~ Phập….
Một kiếm hoành không chém ra, lập tức đầu Thổ quản gia rơi xuống nặng nề, đến lúc chết Thổ quản gia cũng không cam chịu, ánh mắt rất phẫn hận cùng hối hận muộn màng.
Từ cơ thể Thổ quản gia bay ra một đoàn thất sắc chi khí, Thiên Long lập tức tạo ra một lực hút mạnh mẽ hút thứ này vào đan điền, hiện tại trong cơ thể hắn có ba đoàn năng lượng, một là Đạo Hồn Chi Tâm, hai là Mộc chi khí và Thổ chi khí, Thiên Long cần một năng lượng cuồng bạo để có thể tách ra ba cái đan điền.
~ các vị, nơi này đã không còn nhiệm vụ nào nữa, đây là thù lao.
Thiên Long ném cho Hoàng lăng một cái giới chỉ, Liễu Lục Hạ một cái giới chỉ, đám Hoàng Lăng không muốn nhận thù lao, đây là nhiệm bụ của họ, nhưng tl cơ bản ko muốn nghe, nghe theo lệnh cũng phải có thù lao, có làm cũng phải có ăn, còn Liễu Liên Nhi thì đã không còn gì quý hiếm để cho nàng, những thứ Thiên Long có nàng đều có, họ chỉ nhìn nhau một ánh mắt thâm tình.
~ Kiếm chủ ngươi muốn đi đâu tiếp theo?
Hoàng lăng vô cùng cảm thấy có lỗi, hắn xuýt đã thành phản nghịch khi dẫn rắn vào nhà, huynh đệ phản bội hắn cũng đau lòng không kém.
~ tiếp theo ta sẽ đến Yêu Lâm một thời gian, các vị giữ bảo trọng. Nơi này đã kinh động không nhỏ, các vị mau rời đi.
Thiên Long nói xong tiến lại nựng má Liễu Liên nhi một cái sau đó hoá thành hắc ám biến mất tại chỗ, Liễu Liên Nhi chỉ biết thở dài, Thiên Long tính cách nàng đương nhiên biết, biết là khoai nóng phỏng mồm vẫn cứ nhào vào cắn, một tên nam nhân điên chính hiệu .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.