Chương trước
Chương sau
Thần cấp đấu kỹ, công pháp này yêu cầu thực lực phải Nhập Thần mới có thể luyện, tất nhiên đó là phải nắm vững căn cơ bản thân đến trình độ xuất thần, bình thường phải Độ Kiếp cấp bậc mới có thể luyện, cưỡng ép luyện không chỉ toái đoạn kinh mạch, ngay cả thần hồn cũng khó mà bảo trụ đến một tia nho nhỏ.
~ Đáng tiếc, công pháp này lại bị chia ra ba phần, bản này của ta là bản nhược nhất!
Thiên Long than ngắn thở dài, công pháp loại này nếu có thể dung hợp đầy đủ, Thiên Long hắn nguyện bỏ hết tất cả công pháp trước đây của hắn đổi đến, bậc này công pháp đâu chỉ Thiên Long hắn muốn là được, nếu để lộ một chút phong phanh ra ngoài, thiên hạ này chắc không còn hai chữ Thiên Long rồi.
Bốp…
Hắc Long nghe Thiên Long than thở lập tức dùng thần niệm vỗ Thiên Long một cái cắm đầu xuống đất, hắn thở phì phò nặng nhọc sau lớp hắc bào, phải biết công pháp của hắn là thần cấp đó a, trên cái vũ trụ này, có tông cộng Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn loại công pháp, từ cao tới thấp, thấp nhất là Hoàng cấp, mà mỗi cấp bậc còn chia ra ba phẩm sơ, trung, thượng.
Đó là với công pháp và lý thuyết của cái Thần giới này thôi, ngay cả Thần giới cũng không có bao nhiêu bản Thiên công pháp, nếu có cũng chỉ không quá mười đầu ngón tay.
Thiên Long biết Hắc Long đã nói, trên bốn loại Thiên, Địa, Huyền, Hoàng còn có Thánh, Tiên, và Thần cấp công pháp nữa, chỉ bất quá những loại này dường như đã không còn một chút tin tức, ngay cả cao tầng các thế lực cũng đã không còn ghi chép nào, nếu có cũng là bí mật cấp tối hậu của thế lực, nào có dễ bị truyền ra như rau cải.
~ Năm xưa một thân thực lực của ta vì tranh đoạt một mảnh nhỏ này liền bị phế, dưỡng thương đến nay đã 9 vạn năm!
Chỉ hai câu như vậy thôi, liền làm Thiên Long trợn mắt ngoác mồm, đủ để nhét một trái trứng đà điểu vào bên trong, Thiên Long biết Hắc Long này tuyệt đối thân tàng bất lộ, thực lực đã không phải siêu việt mấy tên đại Đế kia có thể so sánh, vậy mà bị thương tới mức 9 vạn năm sau mới có thể cô đọng lại một chút tàn hồn, hắn cũng chỉ biết một số lời thoại thái cổ đối với một số cấp bậc, chỉ cần không chết một giọt máu cũng có thể trọng sinh cao hơn nữa một tia tàn hồn cũng có thể nhờ thiên địa tài vật dựng dục thân thể sống lại, không nghĩ tới những thứ trong truyền thuyết đó lại là thật.
Thiên Long nghĩ đến trận chiến tranh đoạt Hỗn Độn Chư Thiên Công không kìm được rùng mình một cái, với cấp bậc của Thần giới này chắc không đủ để mấy cái văn minh này chịu nổi.

Nghĩ đến đây trong mắt Thiên Long nhạt nhòa lệ quang, một cỗ ấm áp ập đến trong lòng hắn, trước đây Thiên Long được lệnh phải tự mình gồng gánh, đến thời điểm thích hợp Hắc Long sẽ trợ giúp một phần, không nghĩ đến phần trợ giúp này quá lớn đi, lớn tới nỗi không thể dùng hai chữ cảm ơn có thể hình dung được.
~ Ngươi đừng nghĩ bản thân ngươi đã có thể luyện công pháp này, để ta nói cho ngươi biết muốn luyện công pháp này hiện tại ngươi là vô khả năng.
Nghe Hắc Long nói Thiên Long cũng gật đầu trịnh trọng, hắn biết chứ, chỉ chăm chú đọc một đoạn nhỏ hắn đã phun ba năm lần huyết khí, kinh mạch cũng uể oải như muốn nứt vỡ, đây chính là uy nghiêm của Thần cấp vũ kỹ.
Hắn biết Hắc Long lấy Hỗn Độn Chư Thiên ra không phải để khoe, nhất định Hắc Long đã nghĩ đến việc rèn luyện của hắn.
Đúng như Thiên Long nghĩ, chỉ nghe Hắc Long nói tiếp:
~ Hỗn Độn Chư Thiên công là công pháp yêu cầu nhục thể sở hữu man lực khủng bố áp bách, ngươi đã nghe đến con cái hậu duệ của hung thú chưa, khi vừa sinh ra chúng đã sở hữu lực lượng dời núi lấp biển, ví dụ như tiểu mỹ nữ của ngươi, ta liếc mắt là biết, khi nàng sinh ra đã sở hữu lực lượng thân thể ngàn cân, lên năm tuổi đã nâng được tảng đá bảy ngàn cân, mười tuổi nâng được chân đỉnh vạn cân, mười năm tuổi sở hữu lực lượng 2 vạn cân, đến hiện tại nàng ít nhất không cần dùng chân khí, liền có thể nâng vật 50 vạn cân.
Thiên Long nghe vậy tê tê hít khí lạnh, đầu chảy mồ hôi to như hạt đậu, không ngờ bản thân đeo theo một cái nhu nhược thiếu nữ là một quả nguyên tử nổ chậm, Thiên Long biết thiếu nữ trong lời Hắc Long nói là Tịnh Vân, hắn khẳng định Tịnh Vân nàng là tự nhiên phát triển không hề dùng một chút sức lực luyện tập, mặc tự nhiên thân thể phát triển, làm Thiên Long đố kỵ không thôi. Không hổ hậu duệ hung thú, người thường sinh ra đã phải nghiến răng nghiến lợi cắn nuốt đan dược luyện tập đứt gân đứt cơ, hao tổn thiên tài địa bảo cũng không bằng một con hung thú vắt chân ngủ ngày ngủ đêm không cần lo nghĩ, càng nghĩ Thiên Long càng đố kị không ngớt, cuối cùng cũng chỉ thở dài bỏ qua, trên thế giới này rốt cuộc cũng không có cái gọi là công bằng, muốn công bằng thì tự thân đạt được cho con cháu đời sau hưởng thụ đi.
~ từ bây giờ trở đi ngươi liền tự phong bế thực lực, dùng nhục thể rèn luyện, lúc nào rơi vào tuyệt cảnh mới có thể dùng chân khí, khi nào có thể đoạt được nhục thể 30 vạn cân thì mới có thể tham khảo học tập Hỗn Độn Chư Thiên công.
Hắc Long nhàn nhạt truyền thần niệm, hắn cũng cảm thấy đó là chuyện bình thường, 30 vạn cân cũng không quá là khắt khe, trong Long tộc khi sinh ra đã có sức lực tầm tầm như vầy rồi, Thiên Long cố gắng một chút mọi chuyện đều có thể giải quyết.
~ được.

Lập tức đáp ứng, Thiên Long biết bản thân thua thiệt nhiều lắm, hắn trong mắt nhiều người không bằng con sâu con kiến, cố gắng cắn răng thôi, trên đôi vai này của hắn đã không còn ưu tư như năm xưa.
Oành Oành….
Nói là làm trước tiên Thiên Long đoạn đi chân khí, nâng một tảng đá 1 vạn cân chạy bộ quanh chân núi, làm toàn bộ chim thú trong rừng bay toán loạn, khói bụi mù mịt đất rung núi chuyển, nếu có người ở xa nhìn thấy nhất định sẽ kinh thán không ngớt, một cục đá biết di chuyển sẽ làm mọi người nghĩ đến một việc, là một thiên thạch sinh ra linh trí bắt đầu di chuyển, bởi Thiên Long quá nhỏ bé bên dưới không ai có thể nhìn thấy, tảng đá quá lớn đi a…
Ùm ùm….
Phụt….
Tối đến ngồi dưới chân một thác nước tụ khí, hắn không thể điều động chân khí trong cơ thể, chỉ có thể dùng tinh hoa trời đất hấp thu ngấm vào từng tấc da tấc thịt, ngấm vào xương cốt bền vững, đôi khi bên trên rơi xuống nhiều tảng đá nho nhỏ, nhưng cộng vào sức rơi và lực đẩy của thác nước, khiến nó không khác gì thiên thạch từ vũ trụ tinh không rơi xuống, nện vào thêm thể Thiên Long làm hắn phun ra huyết khí nồng nặc.
Đương nhiên luyện tập như thế quá mức cũng khiến bản thân trọng thương trầm trọng, cách ba ngày 1 lần Hắc Long đều luyện ra một lò dược lực cường gân tráng cốt xoa dịu nội tạng giúp Thiên Long, luyện đan tuy Hắc Long không biết, thế nhưng nói về luyện chế linh dịch Hắc Long hắn cao thâm vô cùng.
Nghĩ sâu xa một chút cũng thấy đúng thôi, yêu thú hung thú đều không biết luyện chế đan dược, tộc bọn họ chỉ có thể nung nấu dung dịch từ các loại linh dược huyết khí yêu thú cùng tương sinh tương khắc độc trùng, hòa trộn với nhau tạo thành dung dịch đặc sệt, Thiên Long năm nay đã 25 tuổi, đã lỡ mất thời gian tẩy gân phạt tủy thích hợp nhất.
Bất quá không sao, Thiên Long đã trải qua nhiều lần lột xác, lôi kiếp oanh tạc cũng rất nhiều, người thường ai dám như Thiên Long, mới có Động Hư thực lực liền độ qua nhiều lần lôi kiếp, rõ ràng là nghịch thiên cải mệnh, Hắc Long đã tính toán rất kỹ, Thiên Long đột phá quá nhanh, lực lượng thân thể tuy cường đại nhưng không lọt vào mắt hắn, đây là một lần rèn luyện hà khắc đối với Thiên Long, hại nhiều nhưng cái lợi đạt được cũng phi thường kinh người.
Thiên Long lại là kẻ tài cao gan lớn, sớm đã không xem sinh tử vào mắt, nếu không có Long khí trấn nhiếp, Thiên Long đã bị Ma khí ăn mòn đến xương cũng không còn một mẩu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.