Chương trước
Chương sau
Thứ Xá Lợi Phật này vô cùng quan trọng đối với tu sĩ, nắm trong tay một Chút Xá Lợi Phật không những giúp cường giả mạnh mẽ đê giai, rơi vào các biến cảnh nguy hiểm, tâm vẫn vững để xử lý tình huống, thứ tinh thần thép mà ai cũng ao ước, nếu kẻ tu phật khí có trong tay Xá Lợi Phật, vậy không khác gì trên thế gian sớm hay muộn cũng sẽ xuất hiện một cao thủ xuất thân từ phật gia.
~ Xá Lợi Tử không còn gì để giải thích mọi người chắc cũng tự hiểu, ta rao giá năm trăm vạn Lam Tinh Thạch khởi điểm!
Ngưng Sanh hô lớn giá khởi điểm, Xá Lợi Tử không cần bàn cãi về lợi ích của nó, nếu như đúng với bản chất thật vậy không thể nói gì ngoài hai từ bảo vật.
~ Năm trăm năm_mươi vạn!
~ sáu trăm vạn!
~ Sáu trăm hai mươi vạn!
….
Hai tầng 3 và 4 hừng hực hét giá, đùa gì cho dù không lấy được Xá Lợi Tử về tay cũng phải hét giá mạnh miệng để lấy oai, không ai sợ giá sẽ dừng lại, bởi hiện tại con số đang rất thấp, phải qua chục lượt đấu giá con số mới chậm chạp lại, cho nên nhân lúc giá còn thấp thì cứ hét cho to cho rõ vào, chủ yếu lấy le lấy tiếng thôi.
~ Bảy trăm!
Một âm thanh nhàn nhạt phòng 10 tầng hai, mọi người đồng thời câm lặng một lúc lâu, kể cả các đại năng tầng 4, họ ngớ ngẩn là đúng rồi, tầng 3 không có cửa hét giá, tầng bốn các thế lực một phần là muốn có giọng nói một phần là so lo sức mạnh, cái này ai cũng hiểu, đụng vào là sự lựa chọn vô cùng ngớ ngẩn, tầng 3 có tiền cũng không dám lên tiếng, vậy mà một tên ất ơ nào đó ở tầng hai lại dám cất âm, điên rồi.
Biết là giá cả hiện đang khá nhỏ, có thể hô chơi mà không sợ bị hớ, thế nhưng lại không hiểu tại sao tên điên nào lại có cái đảm lượng tranh phong cùng các cường giả ẩn danh tầng 4, về việc cao nhân không muốn khoa trương thuê tầng 4 nhàn nhã ở tầng 2 thì không thể nào, Ngũ Tầng Tháp chọn người rất kỹ, ai mà mạnh mẽ có giọng nói đều được họ gửi thiệp không được tầng 4 thì là tầng 3, tầng 2 đó là tầng không khác gì tầng 1.
Tầng hai chỉ là một căn phòng giản dị như nhà đá với một cửa và ba bức tường lạnh lẽo, ngay cả trận pháp kháng khí cũng không có, không có trận pháp kháng khí sẽ bị cao thủ đưa thần thức vào dò xét, rất mất bí ẩn.
Nhưng khi đưa thần thức vào dò thì lại bị đá ra, tên ở phòng 10 tầng 2 này đã bày một trận pháp khác rồi.
~ Ta có tò mò, nếu như không đủ tiền mà vẫn hét giá thiên văn vượt ngoài tầm kiểm soát, vậy hình phạt sẽ ra sao?
Một âm thanh nhẹ nhàng du dương, âm thanh thánh thoát ở tầng ba phòng 9, phòng này của Lãnh gia, gia tộc có số má ở đất Hỏa thành, người vừa lên tiếng là mỹ nhân số một hỏa Thành, Lãnh Thăng Thăng!
Nàng hỏi một câu mà ai cũng biết, Lãnh Thăng Thăng hình như đang ám chỉ cho kẻ ở tầng 2 về hình phạt mà hắn phải chịu nếu hét giá xong bạo hũ.
~ À vấn đề này thì chúng ta có nói rõ trong một ngàn lẻ một quy tắc được khắc trên văn tự phù văn ngoài cửa, điều thứ 751, kẻ hô giá đấu giá nhưng lại không hoàn thành được khoản tiền đó trong 10 ngày, sẽ bị truy tung khi bắt được sẽ giao cho Đại Lao Của Đại Đế, nặng nhất là án tử nhẹ nhất là chung thân đời đời kiếp kiếp không thể ân xá giảm nhẹ hình phạt.
Quy định vô cùng ác độc, nhưng cũng đúng thôi, số tiền quá lớn mà không thể quy về ngân khố sẽ làm Ngũ Tầng Tháp mất uy tín, lỏng lẻo trong công cuộc quản lý tiền tinh, hơn hết vật đã được người định vậy đã là hoa khôi có chủ, mà hàng đã qua tay không còn mới mẻ, giá trị bảo vật sẽ giảm không biết bao nhiêu, cho nên quy định này khắt khe là đúng.
~ Đàn bà lắm mồm….
~ Ngươi…. Ngươi…. Ầm….
Vô cùng hiển hách cuồng ngạo, cao nhân phòng mười tầng 2 âm trầm xuất một câu làm Lãnh Thăng Thăng xuýt nữa hộc máu, nàng là có ý nhắc nhở không ngờ vào tai của người ta lại là đá đểu khinh bỉ, đời nàng lần đầu bị chửi một chỗ đông người mà lại thô tục như thế, thực sự làm nàng điên tiết mốt vác kiếm qua giã chết tên Phòng 10 tầng 2.
~ Bảy trăm vạn lần 2…. Có ai ra giá cao hơn không?.
Ngưng Sanh không quan tâm mâu thuẫn cường giả, nàng làm vì Ngũ Tầng Tháp vậy tiền là chỉ tiêu, tuy có hơi bất ngờ tầng hai nhưng không chú ý lắm, cứ nôn tiền ra là được, còn lại giai cấp không quan trọng.
~ Bảy trăm vạn lần 3, thành giao!
~ Không thể nào….
~ Thật sự vô lý, ta không phục….
~ Đúng thế, không phục….
….
Mọi người hô lớn kịch liệt phản đối, Xá Lợi Phật bảo vật vô giá này vậy mà các cường giả tầng ba và bốn lại ngồi không cho một tên tầng 2 ẩm vào lòng nhẹ nhàng, điều này là có âm mưu gì đó thì đúng hơn, Xá Lợi Phật ra đi với mức giá Bảy trăm vạn làm Ngũ Tầng Tháp và mọi người tròn mắt kinh ngạc cùng chưa thể chấp nhận, không nhầm thì đáng lẽ nó phải tầm chín trăm, phải tầm đấy đấy, không đùa được.
Mặc cho âm thanh ồn ào hai tầng dưới, tầng ba và bốn lại im lặng như tờ, bọn họ im không một tiếng thở dài tiếc nuối, đó mới gọi là đẳng cấp, tầng ba và bốn không cùng đẳng cấp 1 và 2.
Bọn họ tuy không muốn, nhưng cường giả bọn lợn này nó hay nấp bóng giả heo ăn thịt hổ, và xem thêm tên tầng hai kia có phải là kẻ nhất thời hô giá không, nếu là nhất thời bọn họ sẽ cướp khi kẻ đó thoát khỏi Ngũ Tầng Tháp, còn là chân nhân thì bỏ mẹ đi, cương không nổi đâu.
Các tầng dưới khó hiểu, các tầng trên toàn cáo già, kẻ nào cũng một thân kế sách, con số bảy trăm vạn là quá bèo, nếu có thể thực hiện được kế hoạch của bọn họ thì quá tiện.
~ Ta biết hắn sẽ sống chết đoạt Xá Lợi Phật, nhưng không ngờ lại dễ đến thế!
Thiên Long nhếch mép cười nhẹ, Xá Lợi Phật mà chê thì nghỉ luôn đi, hàng tốt thế không tranh đoạt quá phí, Thiên Long đoán tên đấu giá Xá Lợi Phật vừa rồi nhất định cũng là kẻ đem bản đồ Khốn Ma Tháp đến đấu giá, ngay cả bản đồ cũng không quan trọng có thể xuất ra đổi Xá Lợi Phật là hiểu.
~ Ai cơ?
Tịnh Vân hai mắt đang mơ mơ màng màng ngủ trong lòng Thiên Long, nghe Thiên Long nói làm nàng ngóc lên bơ vơ hỏi nhẹ.
~ Không có gì….
Thiên Long vuốt ve lưng mềm mại con bé, thơm lên má Tịnh Vân một hơi thật sâu cho đỡ nghiền, Tịnh Vân lười biếng tiếp tục dựa ngực ngủ tiếp, bất cần đời.
~ Món cuối, chúng ta phải đoạt được.
Phá Bá lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ngưng Sanh, không biết Thiên Long muốn tìm Khốn Ma Tháp làm gì, nhưng thứ có thể trấn áp thứ bảo vật này nhất định là chân nhân đại năng. Mà đã là đại năng vậy nhất định rất giàu, đi theo Thiên Long tầm quả là một sự lựa chọn vô cùng sáng xuất.
~ Các vị, món cuối cùng trong sự mong ngóng của các vị đây.
Hô lớn âm thanh hùng hồn, từ dưới đất bay lên một tấm bản đồ được bao bọc trong một bảo kính, bảo kính này không thể nhìn xuyên vào trong, chỉ có thể thấy mờ mờ có một tấm vải bên trong thôi, bởi nếu nhìn được bên trong rồi dùng thủ đoạn này đó ghi lại có mà toang à.
~ một tấm bản đồ trong năm tấm thất lạc, bản đồ Khốn Ma Tháp, bảo tháp trấn ma của Bán Thần Nhân Loại, năm xưa Bán thần này đã từng dùng bảo tháp này thống lĩnh thu phục trăm vạn âm binh ma quỷ, nếu như có thể tìm được Khốn Ma Tháp, vậy các vị tất có khả năng….
Nói tới đây Ngưng Sanh không dám nói nữa, và nàng cũng không dám nghĩ luôn, ai cũng biết trong ẩn ý của nàng là khả năng ngồi chung mâm với Thánh Mẫu và Yêu Hậu, nhưng cái suy nghĩ này cũng là bị cấm chứ đừng nói là nói ra, hiện tại thời thế loạn lạc nhưng pháp tắc Thánh Mẫu làm việc vô cùng nghiêm khác, dù là sự thực là vậy cũng không được nói
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.