Chương trước
Chương sau
Di chuyển gần vào thành lớn, cách có vài dặm nhỏ là đến, Tịnh Vân người bên cạnh nàng là Tiểu Bạch, đám Phá Bá sau bao lâu ngẩn ngẩn ngơ ngơ sống chết muốn Thiên Long làm mối tác hợp cho họ, mặc dù trong tay Thiên Long không có một cái quyền gì, thế mới đau.
~ Cứu mạng….. Cứu mạng….
Từ phía xa xa, một tên lục y thanh niên thân hình vạm vỡ chạy đến, trên mặt hắn rõ còn in một vết chém cả phân, hắn chạy lại hướng đám Thiên Long muốn cầu cứu, phía sau hắn có ba tên hắc y cầm đao sống chết truy sát lục y thanh niên, sát khí tỏa ra muốn ngạt thở.
Rắc…..
Thiên Long phất tay vung ra chân khí, Tiếng xương gãy vụn vang lên, Thiên Long bắn ra khí lạnh, trảo ấn chấn mạnh đánh nát đầu thanh niên, Thứ trắng đỏ nồng nặc mùi máu, mùi tanh ghê mũi lan tỏa trên đại nguyên bình phẳng.
Vù vù .. .
Ba tên hắc y thấy thế ánh mắt tỏa ra sợ hãi cực độ, bọn họ xoay tít bỏ chạy rẽ đất.
Ọe…
Hai cô nàng nôn thốc nôn tháo, nhiều ngày đi cùng Thiên Long đã thấy Thiên Long giết người không ghê tay. Ra tay là thẳng thắn đoạt mạng người ta, dứt khoát không một ba động cảm xúc, không cần hiểu nguyên do đã ra tay hạ sát người ta. Đã quen mắt nhưng không quen mùi, mùi máu tanh xộc vào mũi chịu không nổi.
~ Tại sao ngươi giết người ta mà không để ý gì vậy? Không thấy người ta cần trợ giúp sao?
Tịnh Vân gằn mắt nhìn Thiên Long muốn nhìn ra trong mắt Thiên Long một tia nhân tính, cuối cùng vẫn là không có gì, hoàn toàn trong xuất không một ba động, cứ như hắn đã quên hắn vừa làm cái gì, tinh thần kiểu này quá cứng đi a….
~ Ta không muốn dính rắc rối!
Thiên Long nhún vai rảo bước tiến vào thành, hoàn toàn không muốn để ý Tịnh Vân đang rất tức giận, nàng cũng muốn Thiên Long có một tia nhân tính, sát sinh nhiều khi độ kiếp sẽ dẫn tới tai ương, đặc biệt trái lệnh Thánh Mẫu, giết kẻ quá yếu đuối dưới 5 cấp độ sẽ bị phạt, mà ở tầng thứ cao luật lệ này sẽ rất kinh khủng, ở các trình độ thực lực thấp có thể không ảnh hưởng nhiều nhưng vẫn có mặt trái tai họa, khi độ kiếp sẽ càng dẫn động lôi đình mạnh hơn đến từ vị trí quả báo.
~ Cô….
Phá Bá đưa tay muốn nói gì đó với Tịnh Vân, mà thấy Tịnh Vân đang hừng hực lửa giận nên thôi, vậy là nàng không hiểu Thiên Long rồi. Thôi thì cứ im lặng rồi tính sau.
Ở cổng thành nguy nga tiến vào đất của kinh đô phồn hoa, các binh sĩ áo kim quang không khác Kim Tiền Cẩm Y Vệ, bọn họ kẻ nào cũng là thực lực hơn người, chỉ cần có kẻ phản kháng nhất định chết rất khó nhìn.
Thiên Long quét mắt tìm hiểu, có vẻ tình hình không được lạc quan lắm, số lượng binh lính canh gác cổng thành rất cao, trong đó còn có nhiều cao thủ ẩn danh không thể xem lén thực lực, mà đã không xem lén được nhất định trình độ đã nội tình đã hơn Thiên Long rất nhiều. Nếu chưa phải thời loạn lạc, cổng thành nhất định cũng chỉ là vài tên lâu la có thể nhẹ nhàng qua mặt, bất quá giờ đã khác, toàn cao thủ mới chết.
Trong lúc mọi người đang lâm cảnh bi ai chưa nghĩ ra cách đi vào, Tịnh Vân trực tiếp đi vào đầu tiên, làm Thiên Long giật thót cả tim, mọi người đành cắn răng theo sau nàng.
~ Dừng lại, Xuất trình ngọc giản thân thế, nếu không giết chết không tha.
Một đại hán trình độ thực lực đã không thể nhìn thấy lên tiếng, hắn hiên ngang chắn đường Tịnh Vân, mà Tịnh Vân khuôn mặt đeo khăn bên ngoài còn đội cả nón lưới đen, khó mà nhìn ra được nhan sắc dung mạo ra sao, kể cả Tiểu Bạch cũng thế. Nhìn có chút khat nghi cũng bình thường.
Nhưng những câu nói như thế khiến Tịnh Vân tức giận đùng đùng, lấy đâu ra đạo lý vô lý đó vậy? Người không có ngọc giản thân thế thì cũng chỉ là mắng vài câu rồi đuổi đi, đây trực tiếp đòi dọa là sẽ giết, vô cùng ngang tàng, khơi dậy lòng tức giận của Tịnh Vân, đã bị Thiên Long chọc nhiều ngày rồi thì không nói, nay lại bị một yên gác cổng dọa giết., đời nàng cùng lắm đến thế là cùng.
Phành…
Tịnh Vân xuất ra một chưởng như giáng long, ba động không khí xoay tít chưởng ấn vung ra lực lượng ma sát mạnh mẽ, đánh bay tên đại hán đi xa đập rầm rầm vào bên trong thành, lập tức toàn bộ bảy bảy bốn chín cao thủ xuất hiện đứng trước Tịnh Vân phòng thủ kiên cố, bên trên thành cung phủ vận chuyển chân khí vào mũi tên sẵn sàng bắn bất cứ lúc nào.
~ Làm gì thế?
Thiên Long nhẹ nhàng tiến lên đứng cạnh Tịnh Vân, cô bé liếc một cái không thèm đến cái thứ hai không để ý Thiên Long, đây mới gọi là lạnh nhạt như băng đây này.
~ Tiểu Thư a….
Tình thế nguy cấp tiểu Bạch không thèm quan tâm đại cục, nàng ôm cánh tay ngọc Tịnh Vân vừa phát tiết lên một tên nhân loại, nói nhỏ:
~ Vào thành xác thực là cần ngọc giản thân thế, bớt giận bớt giận….
Vuốt ngực đang phập phồng lửa giận Tiểu Bạch hạ hỏa Tịnh Vân thành công, hai bọn họ cũng hiểu ý nhau. Bây giờ không phải lúc gây loạn, dẫn đến động tĩnh lớn sẽ ảnh hưởng đến Thiên Long, mà ảnh hưởng đến Thiên Long sẽ gây rắc rối lớn cho họ, nhịn…. Phải nhịn….
Vù…..
Tiểu Bạch ném một que thủy tinh tử sắc lấp lánh đang còn tỏa ra năng lượng thuần túy vào bên trong đám binh lính, nhường một bước vẫn hơn.
Phành…..
Ầm ầm ầm….
Aizz…. Zô….
Đột nhiên từ bên trong thành một lực lượng lớn đánh ra bên ngoài, phòng thủ như tường đồng vách sắt của 49 tên cao thủ như bắp rang nổ banh tứ phía. Ai cũng hét thảm đau đớ văng đi mỗi người một nơi không ai giống ai.
Uỳnh…. Uỳnh…
Từ trong thành một tên mập béo chạy như heo bị cắt tiết chạy ra ngoài, mỡ lúc lắc từ ngón chân lên tới má heo của hắn, nhìn tướng tá khuôn mặt này là biết hắn thuộc hàng giới thượng lưu, vậy đó sẽ là cấp trên của đám canh gác nơi cổng đây, trình độ Hóa Thần đê giai nhỏ bé nhưng tướng tá đã thuộc cấp bậc thủ lĩnh, gia tộc tên này hoàn toàn không nhỏ.
Tên béo hai tay kính cẩn bê một cái khay, trên khay là ngọc giản thân thế của Tịnh Vân.
~ Kính… Kính mong các vị tha lỗi, thuộc hạ của ta đứng nắng nhiều ngày hóa điên, mắt chó mọc ngà voi mới nói to tiếng với các vị, ta nhất định sẽ trừng trị hắn thích đáng để đúng với khuôn phép quân quy, mong các vị tha tội. Thứ…. À…. Ngọc giản vàng bạc thứ này hi vọng lần sau các vị nâng niu nó một chút ạ, chứ tùy tiện vứt vậy, xước tý nào chắc ta tự tử mất.
Vừa tới nơi tên béo hai tay nhấc cao khay ngọc giản đầu cúi gằm xuống đất, miệng lắp bắp nói một chàng…. Ngọc giản chia ra làm nhiều cấp bậc khác nhau, với độ bảo mật khác nhau, bảo mật càng cao chứng tỏ thân thế càng tuyệt mật.
Có trong tay ngọc giản của Tịnh Vân chắc tên béo thờ như thờ bố mẹ hắn, không thì làm tùy tùng của kẻ có ngọc giản loại này cũng là đẳng cấp khác rồi. Cả vị diện cũng chỉ có vài chục cái thôi a….
~ Cút….
~ dạ dạ…. Ta cút…. Ta lập tức cút….
Tên béo sợ vãi đạn đưa khay ngọc giản cho tiểu Bạch, hắn đi lùi bỏ chạy nhanh còn hơn thỏ.
Tịnh Vân không thèm đếm xỉa đến gì bỏ vào trong thành luôn, cả đám vội đi theo nàng, đi qua công thành an toàn thuận lợi vượt mong đợi, lại dễ dàng thế ư? Đánh người ta nội thương xong người ta còn phải chạy ra xin lỗi này lọ đủ kiểu, kiểu gì thế…
Thiên Long lại không biết, trong thành là kinh đô, mà kinh đô lại là một cái lồng giam vô cùng bền vững, bên trong này hắn sẽ gặp biết bao nhiêu rắc rối không thể đếm nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.