Chương trước
Chương sau
Cừ Cừ….
Thiên Ma bị điều khiển nhảy lên tế đàn, uy áp tỏa ra chấn nhiếp ba cao thủ Động Hư Thất Cấp, Huyết Nguyệt đã lên cao, quyền trượng cũng đã từ xanh trở thành tím, tức sắp hết thời gian nhập xác, giờ lành qua đi sẽ là giờ hung.
Phành! Phành!
Chưởng lực vung ra, đánh lên quyền trượng, đụng phải lớp bảo vệ quyền trượng, nhưng cũng chỉ được một lúc, chưởng của Thiên Ma đã không còn cùng cấp độ nữa rồi, xuất một chưởng này mạnh tới mức cả cánh tay của Thiên ma đều rạn nứt như sắp bạo liệt, không phải vì xác Thiên Ma để lâu quá gây mục nát, tại vì một chưởng này xuất ra năng lượng vượt quá mức cho phép giới hạn thể xác quy định.
Với một chưởng có thể sánh ngang Độ Kiếp Nhị cấp mới có thể làm rạn nứt lớp bảo vệ, vậy cả đám Dương Quang phái và Hắc Ma phái hợp lại đố làm ăn được gì.
Phành! Phanh!
Mạnh mẽ phá nát lớp bảo vệ, cường thế toái luôn viên pha lê trên đầu quyền trượng, cánh tay phải Thiên Ma cũng không chịu nổi nát vụn, Phá Chấp điều động Thiên Long nhảy ra xa khỏi tế đàn
Ầm Ầm Ầm….
Từ pha lê bạo liệt, trong đó tuôn ra vô số linh hồn tà ác, từng đầu từng đầu ác linh đại tướng lao ra bên ngoài, chúng không kịp gào rống lập tức nhảy về thể xác bọn họ, cuối cùng là Huyết Sát Tướng, một đầu âm linh to gấp ba lần các đại tướng khác, nó quét một vòng Thung Lũng lăng mộ, sau đó nhảy về quan tài, ảo ảnh Huyết Sát Tướng dần biến mất bên trong quan tài, từ quan tài huyết sát bắn ra hàng trăm sóng xung kích, sóng xung kích mạnh mẽ từ đầu yếu từ đuôi.
~ Rút….
Lão già Hắc Ma môn ra ám hiệu bỏ chạy, đại sự không thành ắt là đại họa, hai trung niên Dương Quang phái cũng đồng thời thối lui muốn rời khỏi nơi đây, họ nhẹ nhàng tiến về động phủ đường mòn đi vào lúc đầu, không dám đi thẳng lên bên trên nơi đã được khai thông, bởi họ biết bên trên đang có một hồi đại chiến, trời đất rung chuyển, họ cũng đã cấp bậc cao cao tại thượng, có thể cảm giác được nguy hiểm trên đó ra sao, chỉ còn một con đường là đi ngược lại nơi thông đạo.
Phá Chấp không ngăn cản ba cao thủ ở lại, hắn muốn nhưng không đủ khả năng, bây giờ còn mỗi 180 ngọc giản năng lượng, phải để lại để còn thoát thân chứ, cánh tay Thiên Ma hồi phục hoàn toàn chắc tầm 1500 mảnh, nghĩ thế nên thôi, tốt nhất cứ dùng một tay là được rồi.
Phành!
Nắp quan tài bật ra, bay lên không trung lập tức toái nát, từ bên trong một thân ảnh dần dần bay ra, thân ảnh ba trượng toàn thân được khoác một bộ chiến bào hung y lấp lánh, đầu đội mão quan uy Phong hiển hách, khuôn mặt mục nát chỉ còn lại một hộp sọ, hai đôi mắt tóe lên ánh sáng tử sắc sát khí. Bên hông đeo một trường đao ít cũng vạn cân, trường đao rỉ sét khí tức cổ xưa, hoa văn những đường ma mị quỷ dị.
Hoa Lạp Lạp…. Hoa Lạp Lạp… .
Huyết Sát Tướng tỉnh dậy, toàn bộ m Linh lập tức đồng loạt quỳ gối gục đầu, kể cả các đại tướng, Huyết Sát Mã hú lên một tràng âm thanh kỷ niệm lao như tia chớp về tế đàn đứng cạnh Huyết Sát Tướng.
Phá Chấp điều khiển Thiên Ma về thông đạo, chỉ cần cảm thấy tình hình không khả quan lập tức bỏ chạy, đùa gì chứ chơi với bọn âm linh hắn không dại, lật mặt là nghề đó a…
Huyết Sát Tướng quét mắt bốn phía, cuối cùng ánh mắt đặt lên thể xác Thiên Ma, cả hai nhìn nhau căng thẳng như dây đàn, cuối cùng Huyết Sát Tướng hắn mở lời trước. m thanh khàn khàn nghe kinh dị khỏi hỏi:
~Ta nợ các ngươi một ân tình, chúng ta Ma m Linh Giới, Ác linh Vô Hồn, Sát Sinh Cảm Tử, Trung Với Giới, Tận Với Chủ, Khí Phách Khó Ai Bằng.
Huyết Sát Tướng đã có nhận thức, hắn biết bản thân suýt đã bị khóa trong không gian lưu ly, mất thời gian vàng Huyết Nguyệt đăng phong, coi như đời này vứt, hắn tuy bị nhốt nhưng đã cấp bậc đại tướng, có thể biết tình hình ra sao, công ơn cứu mạng hắn không dám lật mặt, Huyết Sát Tướng nói tiếp.
~ Hiện tại thiếu niên bên trên đang độ kiếp, các ngươi đừng đi lên thì tốt hơn.
Câu nói này làm hai thanh niên họ Phá trợn mắt, hả?.... Độ kiếp gì cơ? Ai? Tên Hắc Long kia hả? Hình như không thể nào, Hắn mới Động Hư Tứ cấp, đột phá thì đau đớn một xíu thôi, không đến nỗi độ kiếp đâu, đừng phóng đại thế a….
~ Thời gian cũng đã quá giờ định, m Linh giới lại đang cần ta và các huynh đệ, thôi thì như vầy, ta để lại cho các ngươi một giấy nợ, chỉ khi nào các ngươi cần, hãy bóp nát ta sẽ tới ngay!
Ném cho Phá Chấp một ngọc giản, ngọc giản xuyên qua lớp áo mục lọt thẳng qua trận pháp bay vào cơ thể Thiên Ma, èo…. Thể loại đại năng cấp bậc này tốt nhất né được thì né xa ra, dù là bạn cũng như địch, biết đâu nó dở hứng vỗ vai mình một cái, vậy coi như hồn phiêu thiên đàng.
~ Đa tạ, nhưng ngài cho ta hỏi, tên Thiếu niên đang độ kiếp vân trong lời ngài có phải thằng cu hồi nãy dưới này đi cùng bọn ta không?
Phá Bá thắc mắc cái này vô cùng, hắn cả đời học tập văn thao võ dở cũng chưa nghe Động Hư đã độ kiếp, méo thể hiểu luôn.
~ Tất nhiên, mà hắn không phải thằng cu nào đâu, hắn là Diệt Thế Kiếm Chủ, tốt nhất các ngươi nên giữ thái độ tốt, sau này tương lai sáng ngời.
Nhận được câu trả lời chắc như đinh đóng cột ngập cán, Phá Bá và Phá Chấp hai tên rợn người nhìn nhau, Diệt Thế Kiếm Chủ? Bọn họ cả đời tâm nguyện là đi theo Diệt Thế Kiếm Chủ để phát dương quang đại, nay gặp mặt rồi, nhưng lại không biết, đã thế hình như lịch sử những ngày qua bơ hắn không ít, chậc…. Vậy bây giờ phải làm sao để giữ hình tượng đây? Đã đạt tới cấp độ đại năng như Huyết Sát Tướng đã không cần phải chém gió với đám tiểu tốt như bọn họ,cái này họ biết, nên không dám hỏi lại.
~ Đa tạ, vậy bọn ta chỗ này chờ hắn xuống!
~ Được! Ta đi!
Huyết Sát Tướng gật đầu trịnh trọng, hắn nhảy lên lưng ngựa dẫn đại quân đi về hướng thông đạo lớn nhất, lần này hắn hồi sinh đã đem lại vô số chuyện, không được thuận lợi như những lần trước, bất quá bây giờ cũng đã gọn gàng, chuồn thôi.
Mắt thấy Huyết Sát Mã chở Huyết Sát Tướng đi mất, Phá Chấp quay qua hỏi Phá Bá :
~ nhân vật chính đã rời đi, vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Bốp!
Phá Bá vỗ cho Phá Chấp một hít khá đau, tức giận nạt nhỏ:
~ Cái gì mà nhân vật chính ở đây, phải nói là nhiệm vụ chính, mà nhiệm vụ chính là gì? Là tầm bảo! Là cướp vật! Là đào mộ, hiểu chưa!
Đúng thế a, chờ Huyết Sát Tướng bỏ đi hết, xong bắt đầu bỏ đi cái hình tượng lạnh nhạt chuẩn soái, bật chế độ đạo tặc cướp đồ, đó mới là chính!
….
~ Huyết Nguyệt đã chấm dứt, đợi Phong Ấn giải khai lập tức chạy, Đánh không lại đâu!
Hắc Y Đao hệ nháy nhẹ với hai người còn lại, đây cũng là điều Bát cấp Động Hư hệ độ công suy nghĩ, Thiên Long mà đột phá thành công lên Lục cấp, vậy xác định họ bị thịt là cái chắc, nhân lúc Thiên Long đột phá chưa thích nghi kịp cảnh giới, họ sẽ bỏ chạy, xem ai làm gì ai.
~ Xác thực là thế!
Bát cấp Động Hư gật đầu đồng ý, bọn họ đã nấp tít tận bên cạnh phóng ấn, chỉ cần huyết huyết sương họ sẽ lập tức xòe cánh bỏ chạy, tưởng gì, chạy cứ là thượng sách, khi ở Tứ Cấp Động Hư Thiên Long đánh đã rất thấy bà nội, mà vượt qua được cái ranh giới Lục cấp, họ tin bản thân không còn tuổi đánh tay đôi cùng Thiên Long, lục cấp nó cứ là một cái gì đó khó khăn, vượt qua thành công đừng nói bát cấp, Thiên Long cũng có thể đu đưa với cả Cửu cấp ngon lành, cái này đám lính đánh thuê bọn họ tin tuyệt đối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.