Ngạo thị tộc trưởng vuốt râu trầm lặng, hắn nghĩ hiện tại Đàn Càn Hòa Thượng đã là chó cùng dứt dậu, không thể nào dám nói dối, nói dối là chỉ có chết không đất chôn, vả lại đã có thực lực cao thâm, không ai nói dối để tự vả mặt mình, ảnh hưởng vô cùng đến tâm cảnh.
~ Được, tin ngươi thử một lần, chúng ta sẽ phái đại quân tới đó, nếu không bắt được Đấu Chiến Thần Long, ngươi biết kết cục của ngươi ra sao rồi đấy!
~ Điều này ta có thể cam đoan.
Đàn Càn Hòa Thượng vỗ ngực ầm ầm tuyên ngôn, tưởng gì cái này đơn giản này, Thiên Long hắn sao có thể thoát được.
Đột nhiên Đàn Càn Hòa Thượng nhíu mày nặng lòng, ơ rồi biết đâu Thiên Long hắn không qua vòng, rồi cũng bị đá đi như hắn, vậy không phải là bị nhốt đâu mà là bị đuổi đó nha, xong mẹ rồi… nghĩ tới đây trong lòng Đàn Càn Hòa Thượng vui không nổi, lão lại cam đoan có tới tám thành Thiên Long đã bị đá đi, xong hắn luôn rồi, nhìn Ngạo thị gia chủ hùng hổ điều binh dẫn đại quân đi bắt Thiên Long, Đàn Càn Hòa Thượng muốn tìm cái lỗ chui xuống cho lẹ.
~ Sao thế? Có gì ngươi nói rõ đi.
Sau một hồi điều động tay chân, nhìn qua thấy Đàn Càn Hòa Thượng khuôn mặt méo xệch đi thấy rõ, hắn nhíu mày hỏi lại.
~ Không có ý gì đâu, ta đang lo về tương lai của ta thôi.
Hiện tại có lấy đầu Đàn Càn hắn xuống hắn cũng quyết không hé nửa cái răng, trong lời nói vừa nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-tai-do-thi-huyen-huyen/904694/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.