Hai người mới đến tượng trưng cho hai đại đế, lão già búi tóc là nữ, ánh mắt nhu mị hiền hậu, nếp nhăn khá ít vẫn căng bóng đôi chỗ, lão bà là quản gia nhà Phong Đế, quản gia dưới trướng Phong Đế lão bà của Ám Đế, người còn lại là quản gia nhà Thủy Đế, ba người bọn họ sớm đã gặp mặt nhau bàn luận.
~ Lão Lôi trông rất gian xảo, có điểm khả nghi.
Quản gia nhà Thủy Đế lên tiếng, trong một nơi kín hắn chú ý rõ ràng, một cử chỉ nhỏ của nhoi hắn cũng để ý, mỗi lần quản gia nhà Lôi Đế lên tiếng, gót chân hắn sẽ vô thức nhấc lên một xíu, điểm này trừ khi đó là có tật giật mình, sống với nhau bao năm, một sự thay đổi nhỏ cũng khiến mọi người nghi ngờ đủ thứ.
~ Gian xảo gì chứ? Hắn là đang nói dối.
Lão bà nhà Phong Đế lên tiếng, bà ta đặc biệt chú ý quản gia Lôi, hắn trong vô thức làm nhiều hành động khả nghi, một lần thì thôi, nhiều lần thì khác, khi con người nói dối, nhất định cơ thể sẽ vô ý làm một số hành động nhỏ, kiểng nhẹ gót chân hay híp nhẹ mắt, hoặc hơi thở dồn dập một xíu, cho dù thế nào cũng khó lừa được đám hồ ly bọn họ.
~ Haiz… Ai đến Thánh Địa chưa?
Quản gia Ám thở dài hỏi thăm, khu vực Thánh Địa không thể liên hệ được với ai, cho dù phái người đến đó cũng mất một số thời gian lớn, chưa xong Thánh Địa còn tọa trấn ở tít tận mây xanh, như thế còn nói sao được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-tai-do-thi-huyen-huyen/904682/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.