Ù Ù Ù…
Phía đối diện động phủ bắt đầu nổi gió, Thiên Long trấn tĩnh lại tâm tình, muốn thoát khỏi đây chỉ có một cơ hội duy nhất, đó là ngộ đạo thành công.
Thiên Long hạ tấn, lực đạo dồn toàn bộ vào cơ chân, chỉ cần gió thổi một cái Thiên Long sẽ lao ra cướp lấy lá kiếm ý đầu tiên.
Phành…
Phụt…
Thiên Long đứng trước thông đạo, liền bị cơn cuồng phong đầu đánh cho gục luôn, hai lá Ý Liên Đề đâm xuyên hai bên ngực Thiên Long xuyên ra đằng sau và biến mất.
Soạt soạt….
~ Ta còn chưa kịp nhìn lá Ý Liên Đề thế nào…
Thiên Long loạng choạng đứng dậy, đây là thử thách gì đây? Đây là cơ duyên trước mặt nhưng cách xa vạn dặm, biết là nó sẽ giúp ta tăng thực lực, nhưng lại vô lực bắt lại.
Ù Ù…
Ù Ù…
Hai đợt phong lực thổi ra, mỗi đợt mang theo hai lá Ý Liên Đề, Thiên Long ngồi ở một mỏm đá bên cạnh chống cằm suy tư, hắn phải cố gắng nhìn thật kỹ mới nhìn thấy cái bóng mờ mờ của Ý Liên Đề, đó là chuyên tâm dùng mười hai thành nhãn lực mới thấy, bây giờ còn bắt nữa thì lại càng khó.
~ Hắc Long ngài có cách gì không?
Thiên Long đành nhờ cậy vào Hắc Long trong Thất Tinh Long Mạch.
~ Hẳn phải tuyệt vọng lắm mới tìm đến ta!
~ Đúng vậy.
Hắc Long vận hắc bào ngồi nhâm nhi một ly Sinh Linh chi tuyền. Thừa biết Thiên Long sẽ tìm đến đây cho nên hắn cũng không vội.
~ Đại năng để lại áo nghĩa, nhường cho kẻ có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-tai-do-thi-huyen-huyen/904664/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.