Grào……
Một viên hỏa cầu của tên cao thủ nào đó đâm chúng đít Hắc Lân, làm nó rống lên phẫn nộ, đánh vào đâu cũng được, kể cả đánh vào đầu vào mặt cũng được, nhưng tuyệt đối không được đánh vào mông, mông là để yêu thương.
Hắc Lân đột ngột dừng lại, Hư Huyễn đang trên lưng nó bị một lực lượng chấn bay về phía trước, Hư Huyễn vội vã đạp vào không trung nhảy lên lưng Kim Lân, Kim Lân cũng đột ngột dừng lại.
Grào…….
Hắc Lân nhìn Kim Lân phẫn nộ gầm lên, ý muốn Kim chạy trước, Kim Lân nhìn sâu Hắc Lân một cái sau đó cắn răng quay đầu hết tốc lực để chạy.
Phập phà phập phồng…
Hắc Lân quay về sau, triệt để thả toàn bộ Ma khí ra bên ngoài, một thiên địa sau lưng nó đột ngột bị nuốt chửng chỉ còn hư vô đen tối.
Grào…..
Hắc gầm rít giận dữ lao thẳng phía trước, thân hình bành trướng phóng to gấp mười lần hiện tại, nó như một đầu Ma khuyển nhận lệnh đoạt mạng, phàm là kẻ lao tới Hắc Lân nhanh như chớp tóm được nuốt gọn vào bụng hoặc vả thành một bãi huyết nhục.
Grào……
Hắc Lân sức yếu bị vây công hội đồng tập thể, ít ít còn xử lý được, chứ nhiều quá làm nó chưa kịp phân tích nên đánh đứa nào và đứa nào tiếp theo.
Khổ thân Hắc Lân, bị đánh cho bầm dập cơ thể, sức chiến đấu của nó quá yếu, ngay cả Nhị Cấp Động Hư cũng trên cơ nó, gỡ lại được mỗi tý da dày thịt béo đánh mỏi tay.
Ầm Ầm…
Đến khi sắp không trụ nổi, may sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-tai-do-thi-huyen-huyen/904636/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.