Thiên Long như một đầu dã thú, hắn hừng hực khí thế húc như máy cày hoạt động hết công xuất, làm cho Nhiếp Tâm Lệ chỉ biết gào thét vô lực.
Thiên Long chơi đùa với Nhiếp Tâm Lệ cực kỳ mạnh bạo, cho dù là lần đầu của Nhiếp Tâm Lệ, Thiên Long cũng làm như phá hoa màu nhà người ta, bởi Thiên Long không có cảm giác với nàng, hắn chỉ cảm giác Nhiếp Tâm Lệ như rau sạch cao cấp, không phải để yêu thương, nàng ta cố tỏ ra mạnh mẽ gian xảo thì càng làm mất điểm với Thiên Long.
~ Hắc Long… dừng!!!
Tới sáng hôm sau Nhiếp Tâm Lệ tỉnh lại sau lần thứ ba bất tỉnh, bên dưới của nàng hai môi lớn đã đỏ ửng lên vì bị Thiên Long thô bạo, nàng càng lên đỉnh vu sơn thì càng làm bên dưới nhạy cảm, nàng muốn nghỉ ngơi một lát, nhưng nào có dễ? Thiên Long đây như đã mất trí, húc như trâu như bò.
Người thường thì chỉ chịu được một canh giờ là hết ga hết số, cảm giác đau rất sẽ ập đến, nhưng người tu luyện lại khác, càng ân ái lâu thì càng nhạy cảm, lực lượng trong cơ thể sẽ chữa những tổn thương do ma sát quá lâu gây ra, thường thì ân ái phải được vài ngày là ít.
Thiên Long lâu ngày thiếu hơi gái, lâu lâu có vưu vật đập vào mặt không ăn phí, mà ăn thì lại nghiện.
Đến ngày thứ ba Thiên Long mới dừng lại, tinh thần phấn chấn thoải mái, choàng lên một cái khăn mở cửa sổ ngắm ra bên ngoài, trên giường Nhiếp Tâm Lệ đã vô lực cử động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-tai-do-thi-huyen-huyen/904622/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.