Theo Thiên Long là vậy, mà chắc chắn là vậy, chịu đắng cay thì cũng phải được hưởng thành quả chứ, đâu có thể cứ mãi như vậy được. ~ Đa Tạ… Thiếu niên ngồi xuống suy ngấm, vẻ mặt cứ như kiểu mai mốt lỡ may ta xuất hiện Thần Ma pháp tướng, ta có nên chọn một trong hai hay chọn tất, đang phân vân. ~ Ta Muốn hỏi… ~ Ta muốn hỏi… … Buổi giảng đạo Thiên Long diễn ra hết sức hoàn mỹ, cái biết Thiên Long đều nói cái không biết Thiên Long đều nổ, dù sao hiện tại Thiên Long là thần là thánh trong mắt mọi người, cho dù là đánh rắm thôi đó cũng là chân lý. Giảng Đạo liên tiếp ba ngày hai đêm, tất cả không ai rời đi, bởi kiến thức cùng lĩnh ngộ Thiên Long quá nhiều, hơn thế nữa còn có rất nhiều mật ngữ đã mất gốc được Thiên Long đào bới lại, hai vị Viện chủ và Cung chủ lắng nghe không sót một từ, Thiên Long giảng rất hay là đằng khác, vừa nêu ra nguyên lý vừa nêu ra ví dụ, thiết thực dễ hiểu. Chỉ tội mỗi bên ghi chép, mọi người đỏ mắt ghi lại những lời Thiên Long nói cùng câu hỏi, đoạn nào nhanh quá thì sau này về mở máy ghi âm đối chiếu lại. Đến ngày cuối cùng, Thiên Long vươn vai mệt mỏi, đứng mất ngày trời rã rời tay chân, mọi người hứng chứ Thiên Long chả hứng chút nào. ~ Mọi người… Ta nhận một câu hỏi cuối cùng! ~ +$;;$!#... ~ @[email protected]&@(%... Bên dưới ầm ầm bàn tán xôn xao, một câu cuối cùng a… phải làm sao phải làm sao, phải tìm một câu nào đó hết sức khó tả. ~ Ta muốn hỏi: Khai Thiên Tích Địa là gì? Nghe câu hỏi của một vị nữ tử bạch y, giọng nói ấm áp thân hình ừm… ừ… đủ tiêu chuẩn để hốt về phòng rồi, mặt ngọc được che bởi một lớp mặt nạ, Thiên Long nghe loáng thoáng mấy kẻ bàn tán thì biết cô nàng xinh đẹp đó là Thánh Nữ Nội Môn đệ tử Thanh Niên Cung. Cho dù là Nội Môn hay Ngoại Môn, hay Hạch Tâm đệ tử, tam đẳng ba cấp độ đều chọn người xinh đẹp và anh tuấn, hiển nhiên phải đi chung với thiên phú, đưa hai người đó ra làm Thánh Tử Thánh Nữ tự xưng. ~ Khai Thiên Tích địa là gì? Thiên Long lẩm bẩm khó hiểu, là gì? Ta hoàn toàn không biết, nhưng Thiên Long lại cảm thấy phong ấn đột phá Động Hư nằm ở đây, ngay đây và chính là đây, Thiên Long quay về sau, mọi người cùng lắc đầu không thể giải thích. Bởi vì sao? Bởi vì Khai Thiên Tích Địa nó hiểu theo nghĩa khác là Khai Thiên Lập Địa, mà hai cái này nó lại quá dễ dàng. Ai cũng biết Bàn Cổ là Thần linh từng khai Thiên Tích Địa, trước khi có Trời đất, vũ trụ chỉ là một khối khí hỗn độn, trong đó không có ánh sáng và âm thanh. Lúc Bàn Cổ xuất hiện, dùng một chiếc rìu bổ khối khí ra. Khí nặng bay lên, thành ra trời, khí nhẹ chìm xuống, thành đất. Sau mỗi ngày trời cao thêm một trượng, đất dày thêm một trượng, bản thân Bàn Cổ mỗi ngày cũng cao thêm một trượng. Cứ như thế suốt một vạn tám ngàn năm trời cao mãi, đất dày mãi và Bàn Cổ cũng trở thành một người khổng lồ đội trời đạp đất. Sau này, Bàn Cổ chết đi, các bộ phận trong thân thể ông liền biến thành mặt trời, mặt trăng, sao, núi sông và cây cỏ. Đó là thần thoại về chuyện Bàn Cổ khai thiên lập địa. Nhưng mà như vậy ai mà tin cho nổi, bây giờ chấp luôn Bàn Cổ sống tới bây giờ, cho luôn hắn mỗi ngày cao thêm mười trượng, cũng không thể nào đụng được tới trời, bởi trời là hư vô vũ trụ, bây giờ toàn tính bằng triệu năm ánh sáng, tỉ năm ánh sáng, đó mới chỉ một góc nhỏ vũ trụ thôi đó, Bàn Cổ chỉ được cái bốc phét thành pháo. ~ Khai Thiên Tích Địa chăng? Thiên Long di chuyển ra bên ngoài, ngồi xuống bục giảng lúc nào không hay, không gian tĩnh lặng yên bình, không ai làm phiền Thiên Long, đột nhiên mây đen kéo tới, gió lốc ầm ầm thổi mạnh, Cửu Linh khí trong thiên địa như một cơn sóng thần đổ ầm ầm về Thiên Long. ~ Không ổn mau! Biệt Liên Viện chủ thấy vậy kinh hãi đáy lòng, mới đột phá xong lại đột phá tiếp, liên tiếp đột phá như vậy ý muốn hủy tinh thần người khác chăng? Biệt Liên Viện và Đại trưởng lão như một đầu bạo phong, họ lao lên cầm vai Thiên Long cùng biến mất, đột nhiên tít tận ngoài biển xa ba người họ xuất hiện. ~ Đến Ngài! Ném Thiên Long cho Biệt Liên Viện chủ, Viện chủ không nhanh không chậm ôm eo Thiên Long vù phát lại biến mất, lại một đường thẳng xa tận nơi đâu, trên một cái đảo hoang rộng mới đâu năm trượng, Biệt Liên Viện vứt Thiên Long lên đó vội vã chạy giựt về. Hai đại năng cùng nhau dùng Bước Nhảy Không Gian đưa Thiên Long đến tận chân trời, mỗi người một nhảy đầu tiên là Đại trưởng lão ôm Biệt Liên Viện chủ và Thiên Long, sau đó Biệt Liên Viện chủ ôm Thiên Long biến mất để Đại trưởng lão ở lại, cả hai dùng chiêu đưa Thiên Long đi xa khỏi đất liền. Biệt Liên Viện chủ chạy như một tinh quang cách xa Thiên Long nhất có thể, nếu để Thiên Long đột phá ở Thanh Niên Cung, như vậy xác định không còn đường lui, một thiếu niên 21 tuổi đột phá Động Hư làm gì có ai, đã thế lại dẫn động lôi kiếp, để ở Thanh Niên Cung vậy coi như cơ nghiệp vài ngàn năm nay sẽ tan nát trong chớp mắt, không thể không nói sức phá hủy Lôi kiếp của Thiên Long đáng sợ thế nào. ~ Chuyện gì xảy ra? ~ Tại sao Biệt Liên Viện chủ, Đại trưởng lão và Ngũ trưởng lão đều biến mất? ~ Ta không biết!!!! … Các học viên đang còn ngơ ngẩn, nhưng đầu não thì không, bọn họ cảm thụ lôi điện trong không khí biết thứ đáng sợ đó là gì, đó là Lôi kiếp, chỉ khi đột phá Độ Kiếp đại năng mới dẫn động lôi kiếp, đến họ còn sợ chứ đừng nói đến Thiên Long, không ngờ Thiên Long mới lên Động Hư đã dẫn động lôi kiếp, điều này không ai tin nổi. Đó là họ không biết từ Lục cấp là Thiên Long đã phải độ lôi kiếp, nếu biết chắc họ bất tỉnh tại chỗ, Đại trưởng lão Thanh Niên Cung thở dài đi lên giải tán học viện, câu hỏi cuối cùng sẽ được công bố trên bảng tin toàn Cung. Trên trời Lôi kiếp cảm thấy Thiên Long biến mất, nó cũng đùng đùng nổi giận lôi đình rền vang rượt theo phía sau, trên đường đi nó cuốn hết tất cả vân vụ những nơi đi qua, một cái mắt trời khủng bố dần dần xuất hiện. Trong Thần Thức Thiên Long, Thiên Long đang lẩm bẩm: ~ Khai Thiên Tích Địa là gì? Hủy thiên diệt địa là tạo hóa, khai thiên tích địa cũng là tạo hóa. Thiên Địa lưỡng cực, m Dương giao thoa, sinh ra đã là bụi, chết đi lại cũng là bụi, hỗn độn sơ khai, suy cho cùng cũng là Phá Đi Lập Lại! ~ Đúng vậy. Là Phá Đi Lập Lại, Phá Được Thì Dựng Lại Được … Thiên Long đột nhiên chớp động linh quang, tinh thần khẽ động một lực lượng Nhân Uân cuồng bạo trong cơ thể bạo phát, bao gọn Thiên Long như một cái kén. Uỳnh Uỳnh Uỳnh… Một đạo lôi kiếp giáng xuống, kích cỡ một trượng thô ráp đập rầm xuống cơ thể Thiên Long, da đầu Thiên Long không thể chịu nổi bị xé toạc, để lộ ra lớp da óng ả bên dưới, đó là chí tôn thể, là thể chất cường hãn kinh hoàng. Một tia sét đầu đánh nát nhục thể bên ngoài Thiên Long, để lộ hoàn thân óng ả kim quang chói mắt, không khác một vị phật sống đang thiền. ~ Muốn Hình Thành Hỗn Độn thì sao? Thì phải có một thứ tác động lên nó, giúp nó thai nghén ra vật chất. ~ Ta liền lấy năng lượng lôi kiếp làm vật chất xúc tác. Thiên Long phóng thích Ma kiếm, Thiên Long độ lôi kiếp Ma kiếm cũng phải độ, nó xoay trên đỉnh đầu Thiên Long như một bảo hộ chí nang, Ma kiếm hấp thu một lượng lớn năng lượng cuồng bạo, còn một phần còn lại đánh xuống Thiên Long. Thiên Long đây chơi tới bến, triệt để thu lại Ma khí, vận chuyển Cắn Nuốt hấp thụ Lôi điện. ~ A…. Thiên Long hét thảm, không dễ ăn, lôi điện như một cái cưa hai lưỡi, đi từ lỗ chân lông Thiên Long vào đan điền để lại vết thương thống khổ, toàn thân Thiên Long bắn ra huyết khí do Lôi điện xé toạc, nhưng vẫn không thể khuất phục được Thiên Long. ~ Ta không thể buông xuôi, có khổ luyện hơn người mới có thành quả lớn lao. Nghiến răng tiếng lợi Thiên Long không muốn rên một tiếng, tới đi, dù sao cũng là nỗi đau xác thịt, cùng lắm là bất tỉnh thôi. Cắn nuốt một đạo lôi kiếp thứ hai Thiên Long thu được vài tia lôi điện nhỏ nhoi vào đan điền, chỉ nhỏ nhoi dễ vỡ thế thôi, vậy mà đã khiến Thiên Long không thể chịu nổi mà muốn suy sụp tinh thần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]