~ Hắc Long đâu?
Giờ lành đã đến, mà nhân vật chính không có mặt, mọi người cảm thấy có gì đó hơi khinh nhau rồi.
Biệt Liên Viện chủ đi qua đi lại dậm chân rẽ đất, nãy thấy Thiên Long kéo Thánh Nữ Thanh Niên Cung ra cửa sau, lão đã đoán sương sương ra diễn biến tiếp theo, tức chứ sao không tức, cố kìm nén cảm giác sung sướng lại một tý không được hả?
~ Các vị, Hắc Long hắn đột nhiên có việc trọng đại, xin cáo từ các vị một chút, để đáp lễ Hắc Long tặng mỗi người một cánh hoa Nhan Lam Thảo, mong quý vị thứ lỗi!
Đại trưởng lão thở dài lắc đầu đi lên, Nhan Lan Thảo mỗi bông chỉ có ba cánh, nuôi trồng khổ sở trong điều kiện nửa gốc dưới lòng dung nham nửa trên dưới lòng hàn băng, có thể cải thiện lại nhan sắc trùng tu lại khuôn mặt, lần này lại phải cắn răng xuất bảo vật.
~ Haha… Hắc Long như thần long thấy đầu không thấy đuôi, việc lớn khó lòng từ chối không sao không sao…
~ Đúng vậy… Việc nhà như việc nước, xử lý xong có thể gặp sau cũng được…
…
Đúng như Đại trưởng lão tự tin, chỉ cần xuất bảo vật, là y như rằng thiên hạ là của ta, nhưng cũng nhiều người nhiều thế lực vô cùng uất nghẹn, quà họ tặng còn giá trị gấp bội mấy cánh hoa, chủ yếu lần này đến đây để lấy mối qua lại, lôi kéo Hắc Long là chính, không gặp được vậy lần sau gặp khó như lên trời.
Theo Thiên Long biết, Biệt Liên Viện nằm ở nơi thiên sơn khó lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-tai-do-thi-huyen-huyen/904602/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.