Chương trước
Chương sau
Thiên Long vừa đi chưa được bao lâu, tại chỗ Ma Khanh Khanh xuất hiện một lão già cùng một trung niên, tên trung niên này là con trai lão già này, Lão già này là Thiết Minh Công, là một chi nhỏ Ma Môn Thanh Dương, khu vực Hắc Môn chia làm 49 chi và 99 tộc, Ma Khanh Khanh chết trong một chi của Ma Môn là chi Thanh Dương.
Lão già Thiết Minh Công nhìn cái xác không trọn vẹn của Ma Khanh Khanh mà tay cầm quải trượng run không tả nổi, chết ở đâu không chết lại chết ở ngay đây, ngươi nói ngươi chạy thêm một đoạn nữa qua bên kia biên giới chết không được hả?
- ngươi về tập hợp mọi người sẵn đi, ta đi báo cáo Ma chủ đại nhân.
- dạ.
Trung niên vù cái lăng không bỏ về, Thiết Minh Công thở dài lấy lại tinh thần thẳng hướng Đại điện ma môn, chuyện không thể dấu được lâu, đem đầu Ma Khanh Khanh về cho cha hắn.
Ma Khanh Khanh chết làm Ma Môn một hồi đại loạn, lại có kẻ giết con trai cưng của Ma chủ mọi người nghĩ mãi không ra, Ma Đoan Chính ngồi trên lăng tọa âm trầm nhìn xuống dưới, phía dưới đầy đủ gia chủ các tộc cùng các chi đang quỳ, một tên nam thần tuấn lãng đứng dậy hướng Ma Đoan Chính hiên ngang nói:..
- Phụ thân, ta xin được thay mặt ngài đem Cẩu Khứu Giác đi săn tìm tên kia, mong ngài chấp thuận.
Cẩu Khứu giác là một loại chó nghiệp vụ nhưng được phía Ma Môn cho dùng linh dược cấp thấp, vì thế sức chiến đấu tuy không có nhưng cái mũi nó lại là một cái máy dò sống đó a, mà tên vừa đề xuất ý kiến này là con trai thứ nhất của Ma Đoan Chính, Ma Khúc Nhai.
Ma Đoan Chính gật đầu nói:
- được, nhớ bắt sống, ta muốn đặc biệt dạy dỗ tên kia!
- dạ.
Ý định chính lần này của Ma Khúc Nhai chính xác là muốn một lần xuất chinh, vạn lần hưởng phúc, chỉ cần bắt được tên nào đó thì chức gia chủ Ma Môn chính là cố ý muốn hắn làm chủ rồi.
- Ngươi đem theo Quang Diệu Thủ đi đề phòng bất chắc, cũng là một thứ giúp ngươi muốn gì được đấy.
- đa tạ phụ thân.
Ma Khúc Nhai mừng rỡ cảm ơn, Quang Diệu Thủ là một món bảo giáp đeo vào dưới nguyên anh thất cấp là vô địch, sức sát thương lên Quang Diệu Thủ dưới Nguyên Anh bát phẩm đều bị hóa giải, đây là một trong hai đại bảo vật của Ma Môn, Ma Khúc Nhai Vui mừng hơn nữa là phụ thân lại giao nó cho mình, vậy độ uy tín của mình với phụ thân đang ở mức cao đó a.
Nhận lấy Quang Diệu Thủ Ma Khúc Nhai lập tức lên đường cùng tam đại hộ vệ của mình, do Ma Khúc Nhai thực lực phải gọi là hơn xa xa Ma Khanh Khanh cho nên hắn tuyệt đối có tự tin bắt được tên kia.
Quang Diệu Thủ mỏng như giấy, mềm mịn như bông gòn, mang tiếng là bảo giáp thế nhưng lại không khác gì một lớp vải mỏng.
...
Tin Ma Khanh Khanh chết rất nhanh đã đến tai hai vực còn lại, Hồng Quân Chủ và A Khắc La đại hỉ vui mừng, những ai thích nhậu thì tự mở mà nhậu, phía các tiền bối cao tầng hai vực không hề bận tâm đến điều này, con trai tên Ma Đoan Chính kia nhiều vô kể, cứ mỗi đứa chết hai vực còn lại ăn mừng thì chỉ có phá sản.
...
Thiên Long một đường qua luôn vực của Hồng Quân Chủ, mới qua bên này chưa được nghỉ ngơi hồi sức Thiên Long đã lại gặp rắc rối, cũng đều từ cô nàng Tuyết Băng Băng mà ra, dẫn theo một vưu vật bên cạnh đau đầu không chịu nổi, đẹp quá làm gì cũng sai.
Cô nàng Tuyết Băng Băng cũng vô cùng tức giận, đang đi chơi mua sắm trên đường đột nhiên bị một băng đảng tóc xanh đầu đỏ trêu chọc, không chịu nổi nàng vận tuyệt kỹ của nhà đế vương Hàng Long Thập Bát Trưởng, một chiêu giết chết gần chục tên giang hồ bình thường, sau khi gây kinh động rất nhiều người lôi xác người chết đi, người dân thường cũng chỉ nghĩ đang đóng phim.
Gây sóng gió một cách bình thường Tuyết Băng Băng lạnh nhạt đi về khách sạn, ai ngờ đâu không bao lâu giang hồ kéo đến hàng loạt, Thiên Long đang trong phòng hấp thụ Ma Khí nuốt được từ hai tên Ngũ giai Nguyên Anh thì đành cắn răng đình chỉ tu luyện, lập tức ôm Tuyết Băng Băng lại chạy như chó nhà có tang, một đường xông ra ngoài đại khai sát giới mở đường chạy thẳng vào rừng rậm.
Thiên Long nhớ về ngày xưa, mới đâu đây cách có vài ngày đang ăn chơi hát lượn không thích, tự nhiên tự lành vác một cục nợ vài chục kg trên vai, cậu ta có cảm giác nhất định kiếp trước mình nợ cô nàng này một cái đại đại kim cương to đùng.
...
- Bẩm thập cửu trưởng lão, khi nãy có hai kẻ một nam một nữ gây loạn trên phố, Thập tam thiếu gia đến khuyên nhưng lại bị nam nhân kia giết chết, hiện họ đã vào rừng Tụ Phong.
Một tên thân tín của Thập Tam thiếu gia đang kể lại chi tiết với bang chủ thuộc chi Lĩnh Nam, ở vực Hồng Quân Chủ này được phân chia 33 chi bang và 79 chi gia tộc, Thiên Long là đụng độ ngay vào chi Bang tên Lĩnh Nam.
- được, để đó cho ta, ta và hai trưởng lão sẽ đích thân truy giết vào Tụ Phong.
Tên thân tín của thập tam trưởng lão vui mừng tuân lệnh, hắn lại lập tức chạy về bẩm báo cho Hồng Quân Chủ.
Bang chủ Lĩnh Nam thở dài một cái, chợt sau lưng hắn xuất hiện hai lão già, hắn nói:
- đi thôi, coi như Bang chúng ta xui, 33 bang lại có thể bằng một cách vi diệu chết ngay bang ta, lần này giết được kẻ kia chúng ta có thể nói là may mắn, thế nhưng không bắt được thì đó là cực xui.
Hai lão già cảm nhận khí thế lạnh lẽo của Bang chủ rùng mình một cái, không bắt được hung thủ nhất định sẽ bị Quân chủ khiển trách, mà bị khiển trách vậy là kinh tế ở khu vực bang lĩnh Nam đi xuống, mà kinh tế đi xuống lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến miếng cơm manh áo nhà mình, như vậy là không có được.
Đấy đấy ta thử nói xem, mấy lão già này sắp chết già tới nơi, tiền thì đưa ký tạ ra cân, vậy mà vẫn còn lo chán về kinh tế nhà mình, cứ như Diêm Vương thấy họ cần cù mắt nhắm mắt mở dở sổ sinh tử qua trang sau ấy, già mà hết thuốc chữa.
...
Ầm...
Một bên tay vin ghế vàng bị chưởng ấn đập nát, Hồng Quân Chủ người lập phái làm chủ cho nên hắn tên Hồng Quân, nghe tin tình báo con trai chết, vừa cười người ta xong quay lại thấy con trai mình chết.
- Quân chủ tha mạng, tên nam nhân kia quá cường hãn, chúng nô tài hoàn toàn không phải đối thủ cho nên Thập Tam thiếu gia mới...
Phành...
Đang cơn điên cần xả giận Hồng Quân một chưởng đập nát thân thể tên thân tín với con trai mình khi trước, giữa đại điện một cái hố to bành bá đạo, mọi người trong phòng sợ run người không dám hé răng nửa lời.
- kẻ nào thay ta đi truy sát tên kia?
Hồng Quân Chủ nhìn xuống âm trầm hỏi, biết là Bang chủ Lĩnh Nam đã đi thế nhưng hắn vãn không yên tâm, quan trọng là hắn muốn các con của mình tự nguyện đi, anh em một nhà cần phải có lòng yêu nhau!
Như hiểu ý phụ thân liên tiếp ba thanh niên đi ra, lần lượt là Đại thiếu, nhị thiếu và Tam thiếu gia họ Hồng đi ra, ba bọn họ như cùng hẹn trước làm lễ cúi đầu đồng thanh hô:
- nhi tử nguyện vì phụ thân trừ kẻ gian, lấy lại tôn nghiêm Hồng Quân Chủ và báo thù cho thập tam đệ.
- rất tốt các ngươi không làm ta thất vọng, trong ba ngươi kẻ nào đem được kẻ kia về ta nhất định trọng thưởng lớn.
Hồng Quân Chủ cười nhẹ hài lòng nhìn ba đứa con ôn hòa nói, hắn ta nào biết ba đứa này làm gì cần biết tình huynh đệ là gì? họ quan tâm là cái ghế ông ta đang ngồi và vị tuyệt thế cô nương đi theo nam nhân kia, nghe nói khi nhìn thấy cô nàng đó toàn bộ vài trăm người bao vây khu khách sạn đều ngơ ngẩn giây lát làm tuột mất hung thủ, cái tuyệt thế nữ nhi như vậy họ tuyệt phải nhìn xem sao!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.