Ta mặc kệ lời hắn nói, trực tiếp khép cửa lại. Nhưng khi cánh cửa vừa mới động, Long Phá Thiên đã giơ một bàn tay ra chặn ngang. Ánh mắt hắn âm trầm, cả người lộ ra một chút u ám. Thái độ rõ ràng là có vài phần tức giận:
- Ngươi thật sự không đi?
- Ta không có hứng thú đi với một Đại ma đầu.
Ngay khi ta vừa đáp xong, một cảm giác quen thuộc tràn ngập quanh mình. Một cỗ khí lạnh bắt đầu xuất hiện, ta cảm nhận được ánh mắt đầy tính uy hiếp của Long Phá Thiên. Hắn ngạo nghễ nhìn ta. Đôi bàn tay vươn ra, kéo khuôn mặt ta đối diện trực tiếp với ánh mắt lạnh lùng của hắn. Sau đó, hắn nửa khinh thường nửa âm trầm lên tiếng:
- Căm ghét bổn tọa đến như vậy?
Ngay sau khi nói xong, đôi tay với những khớp xương rõ ràng của hắn đang di chuyển từ cằm xuống chiếc cổ bé nhỏ của ta. Chỉ cần một động tác nhỏ của hắn, ta lập tức sẽ hồn phi phách tán. Nỗi sợ hãi tràn ngập cõi lòng, ta thật sự cảm thấy bản thân mình dại dột. Lại không biết sống chết mà khiêu khích tên Ma đầu này. Ta mơ hồ nhận ra cái chết sắp cận kề. Đôi mắt ngấn lệ, hàng lông mi khẽ run, môi đỏ mím chặt. Nhưng sau đó ta bắt đầu cảm thấy bình tĩnh hơn. Trước sau gì cũng bị tên độc ác này hành hạ đến chết. Vì vậy, ta khép chặt hai mắt, chấp nhận số phận, chứ không thèm van xin hay tỏ ra sợ hãi.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-ngoc-hac-phong/2735210/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.