Sau khi biết được Kim Tịch Vô mắc trọng bệnh, công chúa ngày đêm chăm sóc, phải nói là chu đáo vô cùng. Qua một tuần lễ, tình trạng của cô vốn đã đỡ hơn rất nhiều. Chỉ là hệ lụy của long cốt vô cùng lớn, khiến công lực của cô ngày càng giảm sút.
- Đại nhân, Bệ hạ triệu kiến ngài
Nghe vậy, cô liền xuống giường,chỉnh trang y phục tóc tai. Không lâu sau đó liền đi theo vị công công này đến ngự thư phòng. Đối với một ma tộc như cô mà nói, long khí của hoàng cung làm cô vô cùng khó chịu, như thể một vật gì đó khắc chế, Lộ Thương Nguyệt bước đi chậm rãi từng bước.
- Công công, ta có chút mệt trong người, khó mà có thể diện kiến bệ hạ một cách nhanh nhất được.
Vị công công đó vẫn không dừng bước, chỉ là đi chậm dần " Đại nhân yên tâm, không vội"
Hoàng cung này nguy nga tráng lệ, lại càng giống một chiếc lồng giam lớn nhất thiên hạ, bao nhiêu quy củ vẫn không thể vừa lòng kẻ bề trên. Tuy cô vốn là ma tôn được vạn người kinh sợ, vạn người bội phục nhưng trước đó, người làm việc dưới trướng của cô chưa bao giờ phải câu nệ đến như vậy.
Bước vào sảnh lớn, Lộ Thương Nguyệt liền quỳ xuống hành lễ " Thần tham kiến bệ hạ, tham kiến công chúa"
Hoàng thượng ngồi trên ngai vàng, miệng chỉ nhấp một ngụm trà nhỏ, không có ý để cô đứng dậy. Công chúa ở bên cạnh lại cực kì lo lắng, sự vội vã của nàng hiện rất rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-khong-de-yeu-duong/3537500/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.