Trì Mục Dao ngồi xổm ôm gối trong pháp trận trồng Cập Tiên Thảo cảm thụ độ ấm của pháp trận. Xung quanh yên tĩnh, cầm lòng không đặng lại nhớ tới Hề Hoài.
Anh rời khỏi Khanh Trạch Tông cũng đã được một tháng. Lúc đi nói với Hề Hoài trồng Cập Tiên Thảo ít nhất cần tới ba tháng, suốt từ đó tới nay Hề Hoài thật sự không làm phiền.
Nếu hai tháng sau Trì Mục Dao không trở về Khanh Trạch Tông bế quan, Hề Hoài sẽ đi tìm anh chứ?
Có lẽ là sẽ tới thẳng Ngự Sủng Phái, dù sao hắn cũng đã xác định được thân phận của mình rồi.
Lúc đó làm sao đối diện được với Hề Hoài đây?
Nếu đang trong thân phận tiểu đệ tử của Ngự Sủng Phái mà Hề Hoài lại đột nhiên hôn anh thì biết làm sao bây giờ.
Lan man tới đây lại nhớ đến bộ dạng ngang ngược của Hề Hoài lúc hôn mình, mặt Trì Mục Dao đỏ hết cả lên. Anh vội dùng tay quạt quạt, hi vọng khiến mặt mình hạ nhiệt bớt.
Lúc cảm thụ độ ấm không nên nhớ tới Hề Hoài, dễ dàng ảnh hưởng phán đoán.
Ngay lúc đó thì Y Thiển Hi đứng ngoài pháp trận gọi vọng vào: “Tiểu sư đệ, có người tới môn phái.”
Trì Mục Dao lập tức đứng lên đi ra ngoài, dò hỏi: “Là Vũ sư huynh à?”
Môn phái bọn họ ngoại trừ những tiểu thương bên ngoài tới thu mua xác linh thú ra thì chỉ có Vũ sư huynh thường xuyên ghé lại.
Sắc mặt Y Thiển Hi không tốt lắm: “Vũ sư huynh cùng một tên rất đáng ghét.”
Trì Mục Dao trong lòng đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-han-nho-mai-khong-quen/1243733/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.