🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Để phá huỷ ý chí của một người thì cần những gì?

Có thể là một bầu không khí lãng mạn ái muội, cũng có thể là một nụ hôn sâu lắng dịu dàng.

Từ thâm tâm kháng cự ban đầu, theo phản xạ cố đẩy ra, sau lại biến thành nghênh đón, phối hợp, cuối cùng thì đắm chìm trong đó.

Trì Mục Dao định đưa tay cản lại Hề Hoài, nhưng lại không dám đụng vào người chỉ đành chạm vào mặt hắn.

Đương nhiên Hề Hoài không rời đi.

Xâm lược.

Nhấm nháp.

Mạnh mẽ lại dịu dàng.

Tại sao lại phát triển thành cái tình trạng này vậy? Rõ ràng muốn cự tuyệt nhưng cứ không thể ngừng dây dưa.

Trốn không thoát người này, từ chối không nổi người này, lại thuận theo người này.

Mãi tới khi Hề Hoài chủ động buông ra thì Trì Mục Dao mới lấy lại được hơi thở.

Anh cảm thấy cái cách hai người ở bên nhau hiện giờ cực kỳ không ổn. Vừa ngồi dậy đã lập tức mắng hắn: “Hề Hoài! Sao ngươi xấu xa như vậy!”

“Ờ ờ.” Hề Hoài trả lời vô cùng bâng quơ, vẫn đang lục tìm quần áo của mình trong Vạn Bảo Linh.

Trì Mục Dao nhìn bộ dạng không thèm để ý của Hề Hoài đã hiểu ngay hắn không hề nghiêm túc. Rõ ràng trong khái niệm của Hề Hoài thì anh vẫn là cái kẻ ở trong huyệt động dù khóc tới nức nở vẫn không bỏ chạy…

Chuyện này phải nói cho rõ mới được!

Nhưng vẫn phải đề phòng Hề Hoài phát cuồng.

Trì Mục Dao thật cẩn thận dò hỏi: “Hề Hoài. Hiện tại tâm trạng ngươi thế nào?”

Hề Hoài thuận miệng trả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-han-nho-mai-khong-quen/1243730/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ma Tôn Hắn Nhớ Mãi Không Quên
Chương 47: Bị ăn vạ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.