Trì Mục Dao mở mắt ra trời đã bình minh, anh không biết mình tốn bao lâu để ổn định linh khế, nhưng anh tưởng như chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.
Nhìn qua hươu con đang ở gần đó nghỉ ngơi, thấy nó không có ngủ, hẳn là vẫn còn buồn nhiều lắm. Trì Mục Dao tính lại gần nó an ủi thì phát hiện ra đứa nhỏ này kiên cường hơn mình nghĩ nhiều. Có lẽ do trên người anh lưu lại khí tức của mẹ, nên nó rất nhanh chóng trở nên gần gũi với anh.
Trì Mục Dao trấn an hươu con rồi dặn dò nó: “Bây giờ con ở yên trong kết giới đợi ta. Ta cần phải ra ngoài một lát để xem xem bạn bè ta đã an toàn chưa. Xem xong ta sẽ về với con ngay được không?”
Hươu con đáp lại bằng một tiếng kêu, anh biết nó hiểu rồi.
Trì Mục Dao đứng dậy rời khỏi động. Bên ngoài động JiuJiu đang lượn vòng vòng hồ sen xem cá lội tung tăng. Anh vẫy tay một cái, nó liền bay tới đáp trên vai.
Trì Mục Dao chuẩn bị ra khỏi kết giới thì sực nhớ đưa tay lên đầu sờ sờ sừng hươu. Mang cặp sừng này ra ngoài cũng hơi khó ăn khó nói, nếu bị hỏi tới cũng chẳng biết phải giải thích làm sao, không thể lộ ra sự việc hươu con được. Anh thử xem có thu hồi cặp sừng vào được không, thế mà lại thành công ngon lành.
Quả nhiên linh khế tự nguyện dễ điều khiển hơn cưỡng ép ký kết nhiều.
Sau khi ra khỏi kết giới, việc đầu tiên Trì Mục Dao làm là chạy ngay tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-han-nho-mai-khong-quen/1243710/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.