Trong nháy mắt mọi thứ đều an tĩnh lại.
Sau khi khăn che mặt của thiếu niên bị chém bay, mọi người dường như bị ấn nút tạm ngừng, tu sĩ đang muốn xông lên tiếp tục tấn công đều bị hiện tượng quỷ dị này làm cho tay chân luống cuống.
Sao không đánh nữa?
Vừa rồi xảy ra chuyện gì sao?
Có vài tu sĩ nhỏ giọng hỏi nhưng đối phương không trả lời mà cứ như đang nằm mơ nhìn chằm chằm bóng dáng cao lớn của ma tu.
Nào phải nhìn ma tu, là thiếu niên tuyệt diễm trong lồng ngực hắn mới đúng.
Trong mấy giây ngắn ngủi vừa rồi, có rất nhiều tu sĩ đã nhìn trộm được một bí mật, một bí mật ma tu ấy trân trọng.
Khi bọn họ bước lên muốn nhìn trộm thì phát hiện chính mình đột nhiên một bước khó đi, áp lực ngàn cân.
Chuyện gì thế này?
Tu sĩ dưới Nguyên Anh lập tức thất khiếu* đổ máu.
*Thất khiếu là bảy cái lỗ trên mặt: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi và miệng.
Nguyên Anh trở lên cũng không chịu nổi, giờ phút này chỉ có thể nói là kinh hồn táng đảm*, ma đầu Đoạn Lâm đúng là danh xứng với thực.
*Kinh hồn táng đảm: sợ đến mức rụng rời, mất hồn mất vía.
Chẳng trách càn rỡ như thế...
Úc Yên nằm trong lồng ngực Đoạn Lâm cảm nhận được hiện tại cảm xúc đại ma đầu cuồng bạo như thế nào, có lẽ đang lâm vào cực đoan giống như trong nguyên tác vậy. Sát ý hủy thiên diệt địa bốc lên bừng bừng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-han-co-meo/3615396/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.