Một người một mèo nói chuyện cả một ngày vẫn không thể hiểu nhau, Cửu Thiều như cũ không rõ tình huống của Đoạn Lâm là thế nào.
"Thôi thì nể tình ngươi kêu đến đáng thương hề hề lại quấy rầy bổn cung chủ mấy ngày nay, ta đành qua nhìn ngươi một chút vậy." Cửu Thiều cảm thấy có lẽ Đoạn Lâm đã xảy ra chuyện gì mới không đi quản mèo con này.
Hắn quyết định tốt bụng đi xem sao.
Úc Yên vui đến mức quơ tay múa chân, vội vàng meo meo một hồi, dặn dò đối phương nhớ mang tiên quả tới. Nếu không phiền thì có thể mang thêm vài thứ, cậu không chê đâu, động phủ đủ lớn mà!
Thật là một con mèo thực dụng, Cửu Thiều nghĩ thầm, hắn đương nhiên không thể tay không mà đi rồi. Nhưng khi hắn tới cổng lớn động phủ Đoạn Lâm mới phát hiện cổng bị hạ cấm chế rồi, không chỉ người mà cả vật cũng không vào được.
Thời điểm Cửu Thiều đang không biết làm thế nào, hắn thình lình nhìn thấy một quả cầu lông trắng muốt lăn qua đây. À, cũng không thể nói là lăn, chỉ tại lông nó dài quá làm người ta không để ý đến cái chân.
Úc Yên: Ta rõ ràng đang chạy vội lại đây!
Cậu chạy đến cửa thì thấy một thanh niên cao cao, đẹp trai, khí chất nổi bật. Quả nghiên ở Tu Chân giới ai cũng đẹp. Khác với đại ma đầu là mỹ nam hệ nùng nhan*, hắn là một mỹ nam hệ đạm nhan*.
*Nùng nhan: hệ nùng nhan thường dễ dàng khiến người ta chú ý từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-han-co-meo/3577845/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.