Thấy Mạc Ninh đã đồng ý, Vô Song sư phụ cũng chỉ tặc lưỡi tiếc nuối, thật là rèn sắc không thành thép mà.
“Lục sư phụ, ta muốn Tiểu Lộ!” Cơ Quân Tà chăm chú quan sát sắc mặt Vô Song, thấy không có vấn đề gì mới nói tiếp, “Làm hộ vệ.”
“A! Ninh Ninh, ý ngươi thế nào?” Vô Song sư phụ cười cười, một tay ưu nhã cầm tách trà bằng sứ thượng hạng, một bên cưng chiều xoa mái tóc bóng mượt của Cơ Quân Tà.
“Được ạ, đồ nhi rất thích Tông chủ.” Lộ Mạc Ninh cười rực rỡ, hai mắt sáng như sao, trong đáy mắt xinh đẹp còn mang theo một tia ngượng ngùng mong chờ.
“Ta cũng thích Lộ Lộ.” Cơ Quân Tà cong khóe môi, tùy tiện nói một câu, nhưng lại làm Lộ Mạc Ninh hai má đỏ bừng.
Lộ Mạc Ninh hai má hiện lên hai rặng mây đỏ, y không hiểu sao tim mình lại đập nhanh đến vậy, nhưng khi nghe Tông chủ nói thích y, trong lòng không hiểu sao nổi lên một tia ngọt ngào.
Nhìn Mạc Ninh hai má đỏ bừng, Vô Song bỗng nhiên ý thức ra vài điều.
“Hắc hắc, vậy Ninh Ninh, ngươi dọn đồ sang Quân viện ngay bây giờ luôn đi, đừng để Tông chủ sốt ruột.” Vô Song sư phụ nhìn Lộ Mạc Ninh như nhìn vật thể lạ, lát sau như mới hiểu ra gì đấy, cười gian phân phó, lại còn liếc mắt thâm tường ý vị nhìn Cơ Quân Tà, làm hắn nổi da gà.
Vô Song cũng không nói tiếng nào, chỉ cười vụng trộm cười, hắn còn lấy tay đẩy nhẹ đầu Mạc Ninh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-de-vuong/3086932/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.