Bao nhiêu năm qua, Lăng Yên từng trải quakhông ít trận chiến ác liệt nhưng chưa lần nào phải chịu cảnh chật vậtgiống như bây giờ.
Lăng Yên không muốn chờ mòn mỏi giữa Tỏa Thần trận, đao trong tay chémvào trận pháp trước mặt, đao khí sắc bén vừa chạm quầng sáng kia liềnbắn trở về, Lăng Yên nhanh chóng lùi lại vài bước né tránh. Những luồngkhí vây quanh trận địa kia nhanh chóng dấy lên một trận cuồng phong mùmịt. Nhìn thấy đòn đánh của mình vô tác dụng, hai hàng chân mày Lăng Yến gắt gao nhíu lại, cắn răng thu trường đao vào vỏ.
Ngay lúc nàng dự định dùng biện pháp khác, một tiếng nói rét lạnh từ bên cạnh truyền đến: “Lỗ mãng!”
Chỉ hai chữ tóm tắt cho hành động của nàng.
Lăng Yên hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn lại, Trầm Ngọc ở bên kia cũngvừa lúc né được luồng khí bị đánh bật về của Lăng Yên, nhẹ nhàng phủisạch bụi bặm trên áo trắng, dùng ánh mắt thản nhiên nhưng chứa đựng sựcô độc lạnh lẽo bẩm sinh để nhìn nàng, thản nhiên nói: “Ma loại đúng làma loại.”
Đao trong tay Lăng Yên vốn đã thu vào vỏ, nghe đến đây, ánh đao độtnhiên tái hiện lần nữa, chớp mắt tia sáng vừa xoẹt trên không trung liền đã thấy mũi đao đặt ngay cổ Trầm Ngọc.
Trầm Ngọc bình tĩnh rũ mắt, hai đầu ngón tay kẹp lấy mũi đao, ánh mắt rét lạnh.
Hai người ở giữa thế trận giằng co với nhau, không ai nhúc nhích nửabước, chỉ khẩn trương nhìn chằm chằm động tĩnh của đối phương trong tưthế phòng vệ.
Bây giờ bị vây trong Tỏa Thần trận, bọn họ đều biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-cung-than-ton-vo-chong-dien-kich-hang-ngay/73388/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.