*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ân Hàn Giang chôn trong tuyết hơn ba tháng, chân nguyên lại không khôi phục được bao nhiêu. Việc cứng rắn dùng Phần Thiên Cổ đỡ thiên kiếp đánh xuống đã moi rỗng chân nguyên của y. Nếu y không màng đến cuộc sống của người dân ở gần Băng Nguyên, cưỡng ép hấp thu linh khí thiên địa thì thật ra có thể khôi phục bảy, tám phần. Nhưng Ân Hàn Giang sẽ không làm thế.
Y bay chậm trên không, mất chừng nửa tháng mới đến U Minh Huyết Hải.
Mấy tháng trước khi y đại náo U Minh Huyết Hải đã phát hiện ra mình có thể hấp thu năng lượng hỗn độn ở đó. Muốn khôi phục sức mạnh, đó là nơi tốt nhất.
Ân Hàn Giang chầm chậm bò đến trên vách núi nhìn xuống dưới. Trùng điệp một màu đỏ sậm đập vào mắt khiến y choáng váng, y vô lực ngồi bên vực sâu, nhìn thấy vô số Văn Nhân Ách xuất hiện. Từng người từng người gieo mình xuống U Minh Huyết Hải, còn dịu dàng vẫy tay với y, muốn Ân Hàn Giang cùng họ nhảy xuống.
"Không có Ân Tông chủ, Bản tôn rất cô đơn." Một Văn Nhân Ách ngồi sát y, ôn hoà nói, "Không phải Ân Tông chủ muốn đi theo Bản tôn đời đời kiếp kiếp sao?"
Ân Hàn Giang chăm chú nhìn "Văn Nhân Ách", lắc đầu nói: "Tôn thượng, ta rất muốn xuống cùng người, nhưng không được, người không cho phép."
"Bây giờ Bản tôn cho phép." "Văn Nhân Ách" nói.
"Thuộc hạ còn có việc chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-cung-muon-biet/1332028/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.