Những ngày tiếp theo, ta và Ly Uyên bận rộn với công việc riêng.
Ta mở giảng đường rầm rộ.
Kể cho các đệ tử nghe những câu chuyện kỳ lạ về thời viễn cổ.
Tiềm ẩn mà tẩy não họ.
Nói cho họ biết sinh linh bình đẳng.
Bất kể là Tiên hay Ma, đều phải đối xử như nhau.
Những đệ tử trẻ tuổi này tư tưởng cởi mở, sẵn lòng đón nhận ý niệm mới hơn so với những người già đã trải qua Đại chiến Tiên Ma.
Ta hỏi các đệ tử quan điểm về Ma tộc.
Họ phát biểu ý kiến, khen chê bất nhất.
Có người phẫn nộ, nói Ma tộc giống như những gì viết trong sách, ăn thịt người không nhả xương, một lòng muốn hủy diệt trời đất, là phản diện cực kỳ hung ác.
Có người cảnh giác, lo lắng Đại chiến lần tới sẽ đột ngột bùng phát.
Có người thờ ơ, cho rằng Ma tộc chưa chắc đều là kẻ xấu, không thể vơ đũa cả nắm.
Sau khi nghiên cứu, ta lén lút vứt bỏ những giáo trình độc hại của họ.
Tự mình chấp bút, viết truyện kể.
Ta dựa trên câu chuyện có thật, thêm vào những ân oán tình thù mà giới trẻ thích xem.
Nào là tình sâu duyên mỏng, yêu mà không được, vì yêu sinh hận, đều được sắp xếp vào.
Tên tu sĩ đầy bụng mưu mô, châm ngòi đại chiến, bị các đệ tử đọc truyện mắng c.h.ử.i te tua, trở thành chuột chạy qua phố ai cũng đòi đánh.
Đợi khi truyện kể của ta đã lưu truyền rộng rãi khắp giới tu tiên.
Các Tông môn bắt được ta, tác giả đứng sau chuyện này.
Họ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-chi-muon-lam-bieng/4685391/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.