“Nơi này rất tốt, cứ như vậy đi!” Phương Lăng trả lời: "Đúng rồi, thú cưỡi của ta còn ở khách điếm Phúc Lâm, làm phiền Bạch gia phái người dắt qua giúp ta”
“Được, không biết thú cưỡi của Phương công tử là chủng loại gì?” Bạch Giang hỏi.
“U Minh thú” Phương Lăng trả lời: "Chắc trong chuồng ngựa chỉ có một con như vậy thôi, tương tự như Dạ Báo, trên đầu có cặp sừng màu vàng, rất dễ nhận ra”
"A a,U Minh thú..." Bạch Giang làm bầm lắp lại, sau đó đột nhiên giật mình: “Cái gì? U Minh thú?!”
“Đúng vậy, nó cũng không tệ, chạy rất nhanh” Phương Lăng nói.
Khóe miệng Bạch Giang giật giật rồi vội vàng lui ra: "Cái kia... Ta sẽ đích thân dắt nó đến giúp ngài!"
Lấy tu vi và tăm nhìn của ông thì đương nhiên biết U Minh thú là dạng gì, bởi thế mới khiếp sợ như vậy.
Không bao lâu sau, ở khách điếm Phúc Lâm, trước chuồng ngựa.
Hai huynh đệ Bạch Giang và Bạch Ba ngơ ngác. nhìn U Minh thú nằm trong chuồng ngựa.
“Đại ca, thật sự là con ở núi Thiên Đoạn. Năm đó khi lão tổ giao thủ với nó thì nó đã có tu vi Thiên Cơ Cảnh trung kỳ. Nhiều năm trôi qua, chắc tu vi của nó. đã đến Thiên Cơ Cảnh hậu kỳ...” Bạch Ba trầm giọng mà nói, âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.
Bạch Giang: “Năm đó lão tổ từng làm nó bị thương, đệ xem ở cổ nó còn có một vết sẹo nhỏ. Rốt cuộc vị Phương công tử này là thần thánh phương nào mà có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-bat-diet/3404225/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.