Đậu y sư ngồi xuống trước giường, tự tay bắt mạch cho nàng.
Những người khác thì cách tấm màn giường để cảm nhận hơi thở của nàng.
“Tình trạng của tiểu nữ thế nào rồi?" Nửa ngày sau, Bạch Giang nhỏ giọng hỏi.
Mặc dù ông rất tự tin về phán đoán của mình, nhưng vẫn muốn nghe những danh y này nói thế nào.
Đậu y sư thu tay lại rồi khẽ gật đầu: “Trong người lệnh ái thật sự đã không còn độc tố. Nhưng lần này độc chứng làm bị thương thân thể, muốn khôi phục cần bồi bổ nhiều hơn, ta sẽ kê một toa thuốc hỗ trợ điều trị”
“Vậy làm phiền Đậu y sư” Bạch Giang triệt để an tâm.
Ông nhìn về phía lão giả áo xám bọn họ, cũng lấy được kết quả tương tự.
Bây giờ hơi thở của nữ nhỉ ông đã khôi phục bình thường, chỉ hơi yếu ớt mà thôi
“Đúng rồi, không biết vị Phương thần y này có còn rong phủ không?" Đậu y sư đột nhiên hỏi: “Ta muốn đi gặp vị Phương thần y này”
“Ngay trong phòng khách sát vách sư đồ các ngươi” Bạch Giang trả lời
Ông thấy các y sư khác cũng muốn đi gặp thì quay người nhìn bọn họ và nói: "Bây giờ Phương thần y đang làm khách trong phủ ta, nếu các ngươi muốn gặp thì xin châm chước thời điểm. Nếu đi qua như ong vỡ. tổ thì không khỏi quấy nhiễu sự yên lặng của người khác”
Một đám y sư cười gượng liên tục bảo đúng vậy rồi xấu hổ rời đi.
..........
“Sư phụ, người nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-bat-diet/3404223/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.