Tân Bình Tu đến trước Ngao Tử Thanh, còn cách chàng hai thước. Ngao Tử Thanh đột ngột xuất thủ, nhanh đến không thể tưởng tượng được, điểm trúng một huyệt đạo trước ngực Tân Bình Tu. Miệng chàng nở một nụ cười, nhẹ nhàng nói :
- Đắc tội!
Tân Bình Tu chợt nghe trước ngực mình như có kiến cắn một cái lão nhảy phắt về phía sau kêu lên the thé :
- Ngao Tử Thanh! Lão phu có hảo ý giúp ngươi giải độc ngươi lại đột ngột điểm huyệt lão phu ngươi làm như vậy có ý gì?
Ngao Tử Thanh cười nhẹ nói :
- Tính cách của ngươi tại hạ đã được lãnh giáo qua. Để đề phòng ngươi đột ngột hạ độc thủ, tại hạ chỉ còn cách đắc tội với ngươi. Nhưng ngươi yên tâm nó không làm trở ngại gì cho ngươi nhiều đâu, trong vòng một canh giờ, nó chẳng làm hại gì đến ngươi và ngươi cũng không thấy gì khác lạ, chờ ngươi giải độc cho ta xong, ta sẽ giải huyệt cho ngươi!
Tân Bình Tu dù gì cũng là một nhân vật có vai vế trong võ lâm. Lão không phòng bị để cho Ngao Tử Thanh điểm trúng huyệt đạo, đã cảm thấy vừa thẹn vừa hận đến cực điểm. Nhưng chỉ nghe chỗ huyệt đạo bị tê tái một cái, sau đó không cảm thấy gì khác lạ hành động cũng không bị ngăn trở gì, lão nghĩ thầm :
- “Ngao Tử Thanh ôi là Ngao Tử Thanh! Ngươi đã quá xem thường lão phu rồi! Hai tay lão phu còn cử động bình thường không lẽ lão phu không tự giải huyệt cho mình được sao?”
Vừa nghĩ lão vừa vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tieu/95861/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.