Ngao Tử Thanh im bặt, chàng không dám nói tiếp sợ lại để lộ chân tướng.
Lại nghe Quy Duyên nói :
- Ngoại hiệu của Ngao Tử Thanh là Quỷ Tiêu Ảnh?
Bảo Nguyên hòa thượng nhíu mày, đanh mặt nói :
- Ngao Tử Thanh dùng tiêu làm binh khí, trong chiếc tiêu ấy có chứa đựng huyền cơ. Thân thủ của hắn nhanh nhẹn như quỷ ảnh. Chưa kịp nhìn thấy hắn xuất thủ như thế nào thì đã mất mạng rồi. Lợi hại ghê lắm!
Ngao Tử Thanh cười cười hỏi :
- Đại sư nói chiếc tiêu của hắn chứa đựng huyền cơ, nhưng cụ thể như thế nào đại sư có biết không?
Bảo Nguyên hòa thượng “Hừ” một tiếng nặng như chì, nói :
- Lão tử chưa có duyên hội ngộ nhưng chỉ cần gặp hắn thì biết ngay thôi!
Ngao Tử Thanh không nói gì, chàng cười lạnh nghĩ :
- “Chỉ sợ khi gặp rồi ngươi cũng chẳng có cơ hội để biết, bởi khi ngươi biết thì cũng chính là lúc đi chầu Diêm Vương”!
Quy Duyên và Bảo Nguyên hòa thượng bàn luận thêm vài lời nữa, bỗng Quy Duyên kêu lên :
- Có rồi! Trước mặt có một tiểu trấn, chúng ta tới đó nghỉ ngơi, nhân tiện tìm đại phu cho Ngô Chân.
Bảo Nguyên hòa thượng gật đầu :
- Trời cũng vừa sáng, đi cả đêm rồi, chúng ta cũng cần phải nghỉ ngơi ăn uống, đêm đến rồi đi tiếp!
Ngao Tử Thanh liếm liếm môi nghĩ thầm :
- “Đúng là hai thầy trò đi ăn đêm riết thành quen. Như vậy cũng hay, sẽ bớt phiền phức cho mình”
Bảo Nguyên hòa thượng ngẩn mặt nhìn ra phía trước, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tieu/95859/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.