Ngao Tử Thanh đi đến một gian nhà nhỏ khác ở Lão gia tập thì dừng chân lại.
Gian nhà này thấp nhỏ, đơn sơ, xem ra chủ nhân của nó không khá giả lắm.
Chủ nhân gian nhà dành ra ba phòng, một cho Lý gia phụ tử, một cho Cổ Đại Hổ và phòng còn lại thì dành cho hai tên đầu mục của Đại Lôi giáo. Bên ngoài gian nhà còn có bốn tên đệ tử Đại Lôi giáo lãnh nhiệm vụ canh phòng, để cho những người bên trong yên tâm nghỉ ngơi.
Thấy Ngao Tử Thanh đến, bốn tên đệ tử lập tức cúi người thi lễ, xong rồi lập tức tránh ra một bên nhường đường. Vừa bước vào nhà, Ngao Tử Thanh đã nghe một mùi ẩm mốc xộc lên mũi.
Trời đã tối, trong nhà chỉ có một chiếc đèn dầu nhỏ, tỏa ánh sáng vàng vọt, không đủ để xua hết bóng tối ra ngoài. Lý Toàn Sáng đang ngồi trên một chiếc ghế, trầm tư suy nghĩ. Lúc này lão không còn là Bang chủ nhất hô bá ứng nữa, sắc mặt lão hơi tái, dáng ngồi trông cũng cô đơn đến lạ lùng.
Thấy Ngao Tử Thanh bước vào, Lý Toàn Sáng lập tức đứng dậy mời chàng ngồi. Chờ Ngao Tử Thanh ngồi xuống, lão mới từ tốn nói :
- Ngao thiếu hiệp, người ta thường nói đánh nhau vỡ đầu mới nhận ra bằng hữu. Ngao thiếu hiệp chặt đứt ba ngón tay của lão phu, lão phu vốn ôm hận trong lòng. Không ngờ sau này cũng lại chính Ngao thiếu hiệp cứu cha con lão phu, làm cho lão phu lại rất cảm kích...
Ngao Tử Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tieu/3291439/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.