Chương trước
Chương sau
"Ta đã trở về, rốt cuộc ta cũng đã trở về" Nhìn khí tức quen thuộc xung quanh, Thi vu vương xúc động đến rơi lệ.
Năm đó vì tăng cường thực lực và để cứu sống con gái đáng thương, hắn mạo hiểm thông qua Không gian liệt phùng may mắn về đến Thái Luân đại lục. Sau bao năm tháng, Đại lục đã thay đổi hoàn toàn, đừng nói là nơi sống năm xưa, mà ngay cả Thủ đô Đế quốc trước kia cũng đã mai một trong dòng chảy lịch sử, chỉ có sự đau đớn của con gái trước khi chết là luôn hiện lên trong giấc mơ của hắn.
Trước mặt người khác, Thi vu vương giống như luôn nở nụ cười, nhưng không ai biết hắn đã đau đớn trong lòng. Không biết tu luyện như thế nào mới có thể đột phá đến Thần Giai, không biết làm cách gì mới có thể cứu sống con gái đáng thương. Có lẽ đây chỉ là một giấc mộng mãi mãi không thể trở thành hiện thực mà thôi. NHưng đến một ngày, hắn gặp được Ma thú Lĩnh chủ ở Tòa thành dưới đất, gặp được Dương Lăng, người quan trọng nhất trong đời hắn.
Năm đó Dương Lăng vẫn rất nhỏ bé, chỉ là một con kiến trước mặt các Cường giả tuyệt thế. Nhưng Linh hồn Vu thuật thần bí của hắn khiến cho Thi vu vương thấy hy vọng. Trải qua bao đau khổ, hy vọng không những không mất đi, mà càng ngày càng mãnh liệt. Thi vu vương không thể nào quên được, hắn được Dương Lăng giúp đỡ nên đã tiến giai thành Thần Giai Thi vu vương, ngày đó hắn vô cùng kích động. hắn vĩnh viễn không thể quên được thời khắc đạt được truyền thừa của Minh Vương, tâm nguyện bao năm rốt cuộc cũng sắp thành sự thật.
Nhìn làn bụi bao phủ khắp Vong linh vị diện, Thi vu vương rất xúc động, giang hai tay ra gào lên một tiếng, mặc sức thả ra xúc động trong lòng. Đi ra ngoài thì dễ, nhưng tiến vào lại khó, quay về Vong linh vị diện để cứu sống con gái, hắn đã đợi ngày này bao nhiêu năm rồi.
Hô...
Thi vu vương rít lên một tiếng, giống như một cơn cuồng phong lướt trong không trung. Làn tro bụi đang bao phủ Vong linh vị diện đột nhiên mở rộng ra, chuyển động thật nhanh, nhìn thấy vậy, đám người Tạp Mai Long và Lưu Lãng Kiếm tôn vội vàng lui về phía sau, sợ không cẩn thận sẽ bị cuốn vào. Vì đảm bảo an toàn, Dương Lăng cungxlui lại. Chỉ có mình Giác hồn xà đang quấn trên người Thi vu vương vẫn nằm im không nhúc nhích, để mặc cho làn bụi khủng bố đó bao trùm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sau một thời gian tĩnh tu trong Huyết Hải, Thi vu vương đã có đột phá kinh người, không những hiểu được truyền thừa của Minh Vương đời trước, còn lĩnh ngộ được chung cực huyền ảo của Tử Vong pháp tắc; Linh Hồn pháp tắc cũng có đã tiến thêm một bước, hắn rõ ràng cảm giác được Năng lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện. Người khác thấy làn bụi đáng sợ kia thì tránh ra thật xa, nhưng hắn lại không cảm thấy vậy, thậm chí còn đang điên cuồng hấp thu lực lượng căn nguyên của Vong linh vị diện trong làn bụi đó.
Một Thi Vu rốt cuộc đã trở thành Minh Vương cường đại.
"Đại nhân, để ta thử mở Vị Diện thông đạo tiến vào Vong linh vị diện xem sao" Kích động qua đi, Thi vu vương vừa nói vừa cung kính hành lễ với Dương Lăng, rồi lập tức hành động. trong lòng vừa động, Tử Vong hào giác đã xuất hiện ở trong tay, rồi hóa thành một cây trường mâu khắc đầy Phù văn huyền ảo.
Hống...
Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, Thi vu vương hét lên một tiếng lớn, thân hình ngửa ra đằng sau, dừng lại một khắc rồi đột nhiên ra tay. Thanh trường mâu trong tay được ném mạnh ra ngoài theo hình xoắn ốc, cứ xoay được một vòng, tốc độ lại nhanh thêm vài lần, trong nháy mắt đã lướt qua làn bụi dày đặc, đâm thẳng đến Vong linh vị diện đang bị phong ấn, mạnh mẽ xé ra một đạo Không gian liệt phùng rộng lớn.
Tử Vong Cốt Mâu.
Sau khi dung hợp truyền thừa của Minh Vương đời trước và lĩnh ngộ được chung cực huyền ảo của Tử Vong pháp tắc, Thi vu vương lĩnh ngộ ra một chiêu tuyệt kỹ ẩn chứa Linh hồn công kích. Đừng nói là Thần giai cường giả bình thường, mà ngay cả Trọng Tài Giả trúng chiêu này cũng phát chết; giữ được vị trí đứng đầu trong Ngũ hổ thượng tướng của Ma Thần Thú Hệ. Tạo khoảng cách càng lúc càng đối với Kim bằng, thực lực gần đạt đến trình độ của các Tổ Vu.
Xuy...
Không gian liệt phùng rộng lớn thổi ra một cơn gió lạnh thấu xương, nhưng làn bụi đáng sợ đó vẫn không tản đi, một âm thanh quái dị vang lên, Không gian liệt phùng nhanh chóng khép lại, trong nháy mắt chỉ còn là một vết rạn rất nhỏ. Thi vu vương mặc dù mạnh mẽ mở ra được một đạo Không gian liệt phùng, nhưng vẫn không thể hóa giải phong ấn mà Chúa Tể lưu lại.
Phong độn!
Thấy Không gian liệt phùng trong nháy mắt là đóng lại hoàn toàn, Dương Lăng bắt Vu ấn, chuẩn bị mạo hiểm Thuấn di qua đó, chỉ cần tiến được vào Vong linh vị diện, thì mọi chuyện sẽ rất đơn giản. Cho dù không thể tạo một Vị Diện thông đạo giữa Vong linh vị diện và Không gian Vu tháp, nhưng ít nhất cũng có thể thông qua Không gian Vu tháp mà rời khỏi đây.
Tốc độ của Dương Lăng rất nhanh, nhưng Giác hồn xà đang cuốn trên người Thi vu vương còn nhanh hơn, nó không ngừng cắn nuốt rất nhiều Thần Cách và Năng lượng nên đang không ngừng tiến hóa, "Tê" một tiếng lao ra, đánh mạnh vào Không gian liệt phùng đang sắp hoàn toàn khép lại.
Nó không những ngăn cản không cho Không gian liệt phùng đóng lại, mà còn nhanh chóng mở rộng diện tích, há to mồm ra cắn nuốt làn bụi đang tiến tới, rất nhanh, trong Không gian liệt phùng tràn ra một trận gió lạnh kinh người, thổi bay làn bụi xung quanh.
Chính là lúc này.
"Các ngươi ở bên ngoài chờ ta, chậm nhất ba ngày nửa ta sẽ đi ra"
Tận dụng thời cơ, Dương Lăng không hề do dự, trong nháy mắt thu Tổ Vu Đế Giang, Thi vu vương và Giác hồn xà vào trong Không gian Vu tháp, "Hưu" một tiếng xâm nhập vào trong Không gian liệt phùng. Ngay sau đó Không gian liệt phùng đã hoàn toàn đóng lại, lúc này chỉ còn lưu lại một đạo Linh hồn truyền âm trong óc mọi người mà thôi.
"Đại trưởng lão, làm thế nào bây giờ?" Nhìn Vong linh vị diện đã khôi phục hoàn toàn, Tạp Mai Long vô cùng lo lắng, hỏi Lôi Mông đang đứng ở bên cạnh, ngay sau đó đám người Lưu Lãng Kiếm tôn cũng nhanh chóng vây quanh, khẩn trương nhìn Lôi Mông. Làn bụi bao phủ Vong linh vị diện rất quỷ dị, cho dù thực lực mạnh hơn nữa, cũng không ai dám tiến tới gần, càng không cần phải nói là tạo ra một Không gian liệt phùng như Thi vu vương. Ngoài ra, tình hình ở Lưu Tinh toà thành cũng rất nghiêm trọng, phải nhanh chóng quay về, không thể mất quá nhiều thời gian ở đây.
"Đợi ba ngày, nếu Dương Lăng không đi ra, thì chúng ta sẽ nghĩ biện pháp khác" Trầm ngâm một lát, Lôi Mông nhanh chóng có quyết định, không có Ma Thần Thú Hệ hỗ trợ, rất khó phá vỡ Trọng Tài Giả Quân đoàn đang tử thủ bên trong Lưu Tinh toà thành. Không có Dương Lăng giúp đỡ, không thể diệt trừ Linh hồn lạc ấn trong đầu Thiên Cô, không có Dương Lăng hỗ trợ, cho dù có thể bức Chúa Tể đang bế quan ra, nhưng hắn cũng không tự tin có thể đánh bại đối phương.
Khi đám người Lôi Mông đang rất hồi hộp căng thắng, thì Dương Lăng đã triệu Thi vu vương, Giác hồn xà và Tổ Vu Đế Giang ra, hắn đã đến được Vong linh vị diện.
Cũng giống như các Vị Diện khác, Vong linh vị diện cũng có núi cao tận mây xanh, rừng rậm nguyên thủy, có đại thảo nguyên xanh ngát và đại dương mênh mông. Nhưng có điểm khác là trên không trung lại ngập tràn Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện, hoặc là đậm hoặc là nhạt. Có nơi rất nhạt, nhưng có nơi lại dày đặc đến mức gió thổi cũng không tan đi. Cũng may là bụi vụ bên trong Vong linh vị diện lại khác với bên ngoài, ngoại trừ ảnh hưởng đến tầm mắt và dò xét thì lại không có tác dụng công kích.
"La Đức Lý Cách Tư, có cảm giác được Vong hồn của con gái ngươi ở đâu không?" Từng cơn gió lạnh quét qua mặt, Dương Lăng nhìn hồ nước và rừng rậm rộng lớ trước mặt, rồi xoay người hỏi Thi vu vương.
Sau khi thuận lợi tiến vào Vong linh vị diện, hắn dự định sẽ cứu sống con gái của Thi vu vương trước, rồi cứu sống người vợ thân yêu - Vưu Na, giải quyết mối bận tâm trong lòng, rồi mới nghĩ biện pháp thăm dò Thông Thiên Tháp ở Vong linh vị diện này, sống lại Tổ Vu cuối cùng. Nếu còn đủ thời gian, sẽ xem xem Vong linh vị diện này có điểm gì khác. Hắn rất ngạc nhiên, vì sao Chúa Tể lại tự mình ra tay giết chết Minh Vương đời trước, rồi phong ấn luôn cả Vong linh vị diện này. Thi vu vương đạt được truyền thừa của Minh Vương, nhưng lại không có đầy đủ trí nhớ của hắn.
"không biết, Đại nhân, ta không cảm ứng được vị trí cụ thể của Bối Ti, nhưng" Thi vu vương rất kích động, dừng lại một chút rồi nói: "Nhưng ta cảm ứng được Linh hồn khí tức của Bối Ti. Linh hồn của nó ở ngay trong Vong linh vị diện, ta có thể cảm nhận được tiếng gọi thân thiết, là Bối Ti, nó nhất định đang gọi ta"
Cảm nhận được tiếng gọi thân thiết từ phương xa truyền đến, Thi vu vương vô cùng kích động, quỳ ngay xuống trước mặt Dương Lăng: "Dương Lăng, ngươi nhất định phải giúp ta, giúp sống lại Bối Ti đáng thương, Đại nhân"
"La Đức Lý Cách Tư đứng lên đi" Nhìn Thi vu vương kích động đến mức hai mắt đỏ hẳn lên, Dương Lăng xoay người nâng dậy thuộc hạ quan trọng nhất của mình. Bao năm qua, Thi vu vương vào sinh ra tử, lập bao công lao cho Ma Thần Thú Hệ. Cho dù đối mặt với kẻ địch cường đại đến thế nào cũng không hề sợ hãi, chỉ huy Đại quân một cách chính xác. Nhưng giờ phút này, hắn lại là một người cha tuyệt vời.
Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng lấy Đại Vu Thai ra, rồi ngồi lên đó. Tay bắt Vu ấn, mặc niệm vu quyết, thần thức khổng lồ tản ra bốn phía, nhanh chóng thẩm thấu khắp mọi ngõ ngách của Vong linh vị diện. Căn cứ vào trí nhớ của Thi vu vương, tìm kiến Linh hồn dao động của con gái hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.