Dịch giả: madokangokngkeck
Thanh gia tính dùng mưu ngựa-đua-Tôn-Tẫn
Địch gia bèn mua chuộc trưởng lão Cái gia.
(vuongtuphuong)
"Thanh Tông trưởng lão, vì chuyện quá khẩn cấp, không thể không mời ngài rời núi, thật sự muôn phần có lỗi." Thanh Cổ hướng Thanh Tông thi lễ một cái, vẻ mặt vẻ áy náy nói.
"Cái này cũng không có gì, ta bế quan trăm năm, tu vi không mấy tịnh tiến thêm, xem ra đã hết hy vọng tiến giai Thông Huyền Đại Đạo rồi. Vốn ta cũng chỉ còn sống được thêm vài năm, dù tiếp tục bế quan cũng chỉ tốn công, lãng phí thêm thời gian mà thôi. Có thể dành chút thời gian cuối cùng này cống hiến thêm chút gì đó cho gia tộc, cũng là không uổng công sinh ra." Thanh Tông phất phất tay, thần sắc lạnh nhạt nói.
Thanh Cổ và ba người nghe vậy, sắc mặt đều có chút ảm đạm.
"Đúng rồi, nói trở lại, gia chủ vẫn chưa trở về ư?" Thanh Tông đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, mở miệng hỏi.
"Còn chưa trở về, lần cuối cùng gia chủ liên lạc cho tại hạ đã là năm năm trước, nói còn muốn trì hoãn thêm một khoảng thời gian nữa mới có thể trở về tộc. Nếu lúc này gia chủ có ở đây, sao có thể để cho Địch gia ngang ngược càn rỡ như vậy được." Thanh Cổ thở dài, nói.
Thanh Tông nhíu lông mày lại, cũng khẽ thở dài một hơi.
Hai người Thanh Phương và Diêm Sơn ánh mắt cũng buồn bã, đặc biệt là Thanh Phương, ban đầu lúc ở bên ngoài U Nhung Thành, hình ảnh Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-thien-ky/2843162/chuong-1403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.