Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Duocsybinh

Bất ngờ biết Thượng Cổ Ma Hồn

Vô phương huỷ Hắc Lân Ma Thủ.

(vuongtuphuong)

Thiếu nữ lời ngọc thanh minh

Làm cho Thiên đó, cùng Minh rối bời

Biết là chuyện khó buông lơi

Nhưng rồi cũng phải cất lời xã giao.

(duocsybinh)

Nhờ công chúa biết mình là tế phẩm

Nhằm Ma Thiên Minh trút giận một hồi

“Lực bất tòng tâm” đành phải hòa thôi

“Sư tử ngoạm” đền bù thời tính kế.

(trancongminh1950)

Ma Tháp nội tình toang trở mặt

Liễu Minh điều kiện thỏa thành giao.

(tridatinh)

"Nơi gọi là Nội Uyên kỳ thật chính là trung tâm Ma Uyên." Thiếu nữ áo đen thấy Liễu Minh đối với Nội Uyên hay Tháp Ma Uyên tựa hồ hoàn toàn không biết gì, liền giải thích cặn kẽ một hồi, hơn nữ còn nói rõ ràng những nguy hiểm trong đó cho hắn nghe.

Liễu Minh nghe xong, tâm niệm chuyển động không thôi!

Dựa theo lời đối phương, từ xưa đến nay, người tiến vào trong là vô số kể, nhưng lại chưa từng có người từ đó đi ra. Chỗ như vậy sao có thể dùng hai chữ nguy hiểm để diễn tả hết được chứ.

"Về phần tháp Ma Uyên, nghe đồn rằng là nơi thông tới Cổ Ma giới. Chuyện đó có thật hay không thì cũng chưa có người nào kiểm chứng. Bất quá trong tháp ẩn chứa không ít bảo vật, Hồn Thiên Kính lại là bảo vật quan trọng nhất ở đó. Đều đó cho thấy muốn lấy được bảo vật này, chắc hẳn cần phải có một bí thuật huyết tế nào đó và tế phẩm thì nhất định không thể thiếu. Mà tế phẩm căn bản không phải là cần người có huyết mạch tinh thuần mà là người có thể để cho Thượng Cổ Ma Hồ phụ thân thì đúng hơn.” Thiếu nữ áo đen một mạch giải thích tường tận.

Tình hình trước mắt, sinh tử của vị công chúa này đều nằm trong tay Liễu Minh. Chỉ khi được hắn tin tưởng, nàng mới có thể sống sót ở nơi này.

"Thượng Cổ Ma Hồn là vật gì?" Liễu Minh nghe đến đó, ánh mắt có chút lóe lên nhìn Ma Thiên liếc một cái chậm rãi hỏi.

"Có quan hệ việc này ta cũng biết rất ít. Chỉ biết là Thượng Cổ Ma Hồn có quan hệ cùng Cổ Ma giới trong truyền thuyết. Nghe đồn rằng thời kỳ Thượng Cổ, Cổ Ma Giới đã phong ấn tinh phách của những tinh anh cường đại của Ma Tộc. Ngẫu nhiên lại có một số Ma Hồn Thượng Cổ vì một nguyên nhân đặc thù nào đó mà thoát ly Cổ Ma giới đi tới đại lục Vạn Ma, rồi sau đó bám vào vật ký sinh. Như vậy Ma Nhân sinh ra đã có được lực lượng của Thượng Cổ Ma Hồn, thậm chí có một ít trí nhớ của Thượng Cổ Ma Hồn, tốc độ tu luyện vượt xa thường nhân. Nếu ta đoán không sai Ma Hồn bên cạnh ngươi chính là một trong số đó." Thiếu nữ áo đen nói xong lời cuối cùng ánh mắt ngưng trọng liếc nhìn Ma Thiên.

Ma Thiên nhìn thiếu nữ ánh mắt vô cùng âm trầm. Thiếu nữ áo đen cũng không sợ hãi chút nào nhìn thẳng Ma Thiên, chống tay xuống đất chậm rãi đứng dậy. Nàng mặc dù bị thương nặng nhưng vừa rồi đã thoáng điều tức nội thể, nên bây giờ thân thể cử động cũng miễn cưỡng không có vấn đề gì. Trên mặt Liễu Minh không chút biểu tình, nhưng từ thần sắc biến hóa của Ma Thiên khi nhìn thiếu nữ áo đen mà đoán, thì chuyện nàng nói có tám chín phần là sự thật.

Trong cơ thể hắn đã sát nhập một phần Thần Hồn của Ma Thiên, theo như lời thiếu nữ thì hắn là vật để ký sinh hay đúng hơn là tế phẩm thích hợp nhất. Nếu mọi chuyện là thật thì những việc Ma Thiên muốn hắn làm trong thời gian gần đây đã trở nên dễ hiểu. Nghĩ tới đây, sắc mặt hắn trầm xuống ý niệm xoay chuyển hỏi lại một câu:

"Vậy Hồn Thiên Kính kia là như thế nào?"

Nếu như Ma Thiên trăm phương ngàn kế muốn lấy được vật ấy, có thể thấy được nó là món đồ rất có lai lịch.

"Nghe nói bảo vật này chính một đại năng Vĩnh Sinh cảnh thời thượng cổ tự tay tế luyện ra. Bên trong ghi lại sở học của vị tu sĩ này cùng những lĩnh hội về pháp tắc Thiên Địa của y. Nếu có thể tham ngộ được những ghi chép này, đừng nói có thể tiến vào cảnh giới Vĩnh Sinh hay không, mà hãy nói tới những lợi ích từ việc thấu triệt pháp tắc Thiên Địa." Thiếu nữ áo đen do dự một chút rồi khẽ thở dài mà nói.

"Hít……..!" Liễu Minh hít một hơi khí lạnh.

Là dị bảo bậc này khó trách Ma Thiên trải qua trăm cay vạn đắng cũng muốn trở lại đây lấy nó.

"Hắc hắc, không nghĩ tới lần này ta phạm nhiều sai lầm như vậy. Tuyệt đối không thể ngờ Ma Hồn trong cơ thể ngươi cũng đã đã thức tỉnh." Hồi lâu một mực không nói, bây giờ bất ngờ Ma Thiên lại cười một tràng quái dị rồi nói.

“Bổn cung không phải bị Ma Hồn phụ thể, mà là có người đem bộ phận trí nhớ Ma Hồn dung nhập vào thần hồn Bổn Cung, cho nên Bổn Cung mới biết được chuyện này." Thiếu nữ áo đen nói đến lúc này trong mắt thoáng lên một tia ảm đạm.

"Ma Thiên tiền bối, xem ra những lời nàng ta nói đều là sự thật rồi, ngươi thật sự có ý định đem ta làm tế phẩm sao?." Liễu Minh thở dài một hơi xoay người nhìn Ma Thiên hỏi.

"Không sai." Ma Thiên ánh mắt lóe lên trực tiếp thừa nhận.

"Đã như vậy thì không còn gì để nói nữa rồi!" Trên mặt Liễu Minh lộ ra nụ cười lạnh như băng, một tay nhấc lên ngoài thân hắc khí cuồn cuộn tuôn ra.

"Ngươi không cần nóng vội như thế ta trước đó chính xác đã có ý định này, nhưng bây giờ đã nói cho ngươi biết rồi thì kế hoạch này tự nhiên sẽ không còn nữa." Ma Thiên nhướng mày điềm tĩnh nói.

Liễu Minh lạnh lùng cười cũng không trả lời, chẳng qua là một tay phất lên, trong miệng nói lẩm bẩm, hắc khí lóe lên ngưng kết thành vô số phù văn màu đen, tạo thành một cái kén tằm bao bọc Ma Thiên vào trong đó.

"Ngươi muốn phong ấn ta như lần trước hay sao?" Ma Thiên nhìn phù văn màu đen trong miệng hắc hắc cười một tiếng, trước người hắc quang lóe lên một cái Hắc Lân Ma Thủ lăng không hiện ra.

Vẽ ra một đạo hào quang màu đen, phù văn màu đen vừa chạm phải nó tức thì tiêu tán. Sắc mặt Liễu Minh cứng đờ, ánh mắt nhìn Hắc Lân Ma Thủ đồng tử có chút co lại. Lúc này, hắn có chút hối hận vì đã trợ giúp Ma Thiên ngưng tụ cái Ma Thủ này, để cho hắn khôi phục một ít thực lực, nhưng đồng thời trong nội tâm cũng âm thầm bảo may mắn không thôi, bởi đã không để hắn khôi phục thực lực quá nhiều, vẻn vẹn một cái Ma Thủ hắn tự tin mình có thể ứng phó.

Liễu Minh hít một hơi thật dài, trong lòng bàn tay bỗng nhiên vang lên tiếng sét đánh, từng đạo kim sắc hồ quang điện hiện ra uốn lượn trên hai cánh tay hắn.

Thiếu nữ áo đen biến sắc vội vàng lùi ra xa.

"Liễu đạo hữu chẳng lẽ thật sự muốn động thủ cùng ta?" Tròng mắt Ma Thiên hơi híp lại trầm giọng nói.

"Hừ! Ta không nghĩ ra còn có lý do gì để thả ngươi." Liễu Minh cười lạnh một tiếng, hai giơ tay lên muốn lập tức động thủ.

"Ngươi chớ có quên, chúng ta bây giờ là đồng thể song sinh, còn có tâm ma khế ước nếu ngươi đánh chết ta, kết quả như thế nào ngươi rất rõ ràng." Ma Thiên chau mày nói.

"Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, chẳng qua là muốn đánh tan ma thân ngươi ngưng tụ ra mà thôi!" Ánh mắt Liễu Minh như lửa đốt, kim sắc điện quang trong lòng bàn tay bỗng nhiên bắn ra, ngưng tụ thành một tấm lưới điện muốn vây Ma Thiên vào trong đó.

Ma Thiên biến sắc, thân thể bỗng nhiên hóa thành một cỗ hắc khí, vội vàng chui vào trong Hắc Lân Ma Thủ. Trong mắt Liễu Minh lóe lên hàn quang, hai tay đột nhiên run lên lưới điện kịch liệt co lại, đem Hắc Lân Ma Thủ tầng tầng phủ kín lại.

"Tư tư" thanh âm vang lên!

Kim sắc điện quang vừa chạm vào Hắc Lân Ma Thủ, thì hắc khí đang quấn quanh ma thủ lập tức tan ra, nhưng mặc kệ kim sắc điện quang oanh kích ra sao Hắc Lân Ma Thủ vẫn không hề nhúc nhích.

Sắc mặt Liễu Minh trầm xuống trong lòng bàn tay tiếng sấm vang lên càng to hơn, một đạo ngũ sắc hồ quang điện bắn ra, rõ ràng là Cửu Thiên Thần Lôi hung hăng đánh lên Ma Thủ.

Một tiếng nổ thật lớn vang lên!

Hắc Lân Ma Thủ kịch liệt chấn động hắc khí bên ngoài đại giảm, nhưng chỉ trong tích tắc lại khôi phục nguyên trạng. Sau khi quang điện tiêu tan hết, bên ngoài Hắc Lân Ma Thủ một vết nứt cũng không có, Ma Thủ vẫn sáng bóng như chưa từng xảy ra chuyện gì. Liễu Minh thấy vậy thì nhướng mày, năm ngón tay bóp lại, trong lòng bàn tay lại hiện ra một đám Ngũ sắc Thần Lôi.

"Không cần thử nữa cái Hắc Lân Ma Thủ này ngươi bây giờ chưa có bản lĩnh phá hủy nó đâu." Trong Ma Thủ truyền ra giọng nói bình thản của Ma Thiên.

Đuôi lông mày Liễu Minh nhảy lên, cười lạnh một tiếng. Ngũ sắc hồ quang điện lần nữa bắn ra, tiếp tục oanh kích lên Hắc Lân Ma Thủ.

Hắc Lân Ma Thủ vẫn như vậy, lúc đầu hắc quang tiên tán nhưng chốc lát sau lại khôi phục như lúc ban đầu.

Liễu Minh sắc mặt triệt để thất vọng. Hắn vừa mới đánh chết hai đầu Thông Huyền Khô Lâu, đã tiêu hao hơn phân nửa Cửu Thiên Thần Lôi nên trong cơ thể đã không còn lại bao nhiêu. Nếu như cả Cửu Thiên Thần Lôi cũng không cách nào hủy diệt cái Hắc Lân Ma Thủ này, thì thủ đoạn khác thiết nghĩ cũng không cần làm.

"Liễu đạo hữu, tuy nói lúc trước ta định đem ngươi làm con tốt thí trong bàn cờ của ta, nhưng đến bây giờ chẳng phải ngươi vẫn bình an hay sao, cần gì phải trở mặt vô tình như vậy chứ!” Thanh âm Ma Thiên lần nữa vang lên.

"Hừ, ta nếu thật sự hồ đồ chết trong Bí Cảnh này thì chắc ngươi đã không nói như vậy rồi." Liễu Minh hừ một tiếng nói.

"Hắc hắc, ta và ngươi đều là người tu luyện, tuy rằng Nhân Ma khác đường, nhưng ngươi lừa – ta gạt vốn dĩ cũng là chuyện bình thường đâu phải nó chưa từng xảy ra trong tu tiên giới chứ. Hơn nữa ngươi bây giờ cũng không làm gì được ta, không bằng mọi người tâm bình khí hòa ngồi xuống nói chuyện đi. Ta đồng ý đền bù cho ngươi vì ý định không tốt với ngươi trước đó, ta và ngươi lại là hảo hữu như trước nay vẫn thế có được không?" Ma Thiên trả lời một cách lơ đễn.

Sắc mặt Liễu Minh có chút khó coi, trong đầu vô số ý niệm biến chuyển, do dự không biết có nên tiếp tục thúc giục quang điện oanh kích hay không. Hắc Lân Ma Thủ nhẹ nhàng đưa năm ngón tay một trảo quét qua, kim sắc hồ quang điện đang bao vây nó lập tức gãy vụn. Ánh mắt Liễu Minh co rụt liên hồi trên mặt có chút biến sắc. Phía trên Ma Thủ hắc khí tản ra, thân hình Ma Thiên cũng theo đó hiện ra. Hai người đối mặt nhìn nhau trong mắt Liễu Minh hào quang lập loè, một lát sau thanh âm có phần lãnh đạm mở miệng nói:

"Trở lại như trước kia là không thể, ngươi lúc trước đem bộ phận huyết mạch sáp nhập vào thân thể của ta, chỉ sợ mục đích thật sự là muốn có thể khống chế được ta ngay tại thời điểm mấu chốt?"

Ánh mắt Ma Thiên lóe lên hơi do dự gật đầu.

"Bây giờ ngươi phải đem Huyết Mạch của ngươi trong cơ thể ta triệt để thu hồi, hơn nữa phải giúp ta tế luyện toàn bộ Sơn Hà Châu trở thành Động Thiên Pháp Bảo thì những chuyện trước kia ta sẽ không tính toán nữa.”Liễu Minh lạnh lùng nói. (Tên này có công phu sư tử ngoạm kinh thật - ta chém)

"Thu hồi Huyết Mạch không có vấn đề, nhưng mà muốn đem tất cả Sơn Hà Châu luyện chế thành Động Thiên Pháp Bảo cần tài liệu quá nhiều, coi như đem cái Cốt Lung Pháp Bảo này phân giải ra, cũng chỉ miễn cưỡng đủ cho hai khỏa Sơn Hà Châu tiến giai." Ma Thiên mở miệng đáp.

"Tài liệu thì ngươi không cần phải lo lắng, tự ta sẽ có biện pháp." Liễu Minh lạnh nhạt nói.

"Vậy được thôi, việc này ta đáp ứng, vậy bây giờ trước tiên ta sẽ thu hồi Huyết Mạch nhưng cần phải bố trí Dẫn Nguyên Đại Trận ở đây thì mới được.” Ma Thiên nhẹ gật đầu tiếp lời.

Liễu Minh gật gật đầu, thần thức quét qua Tu Di giới, lần trước bố trí Dẫn Nguyên Đại Trận vẫn còn thừa một ít tài liệu, có một số thiếu thì có thể thay bằng tài liệu khác.

Chưa tới nửa giờ sau trên tế đàn đã xuất hiện một cái huyết sắc trận pháp lớn hơn trượng, Liễu Minh đang khoanh chân ngồi ở bên trong trận pháp.

Thiếu nữ áo đen lúc này cũng khoanh chân ngồi cách đó không xa, trên người ánh sáng tím lập lòe đang tận lực điều trị thương thế. Ma Thiên đứng ở bên ngoài pháp trận, trong miệng lầm rầm chú ngữ, phía trên Hắc Lân Ma Thủ hắc khí đại phóng. Trên mặt đất Dẫn Nguyên Đại Trận sáng lên, hào quang chậm rãi vận chuyển. Theo từng tiếng chú ngữ trong miệng Ma Thiên phía ngoài Hắc Lân Ma Thủ bỗng nhiên hiện ra từng đạo quang mang huyết sắc.

Bên trong đại trận, trên người Liễu Minh cũng hiện lên từng đạo huyết quang.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.