Chương trước
Chương sau
Dịch giả: kethatinhthu7

Thiên Tượng đột phá thành công

Sinh ra pháp tướng Hổ Rồng trên tay

Biến cố xảy ra tiếp ngay

Cự nhân trăm trượng nơi này đứng lên.

(andreyquoc)

“Tạm thời ở lại chỗ này, ta muốn lần nữa trùng kích bình cảnh.” Liễu Minh nắm chặt nắm đấm, sắc mặt kiên quyết nói.

Hạt nghi ngạc nhiên nhìn Liễu Minh, không nói gì thêm, gật đầu rồi thân hình khẽ động bay ra ngoài.

Sau một lúc, xung quanh truyền tới tiếng động đất bay đá chuyển, núi đá vỡ vụn theo đoàn ánh sáng màu vàng tụ lại với nhau. Rất nhanh, xung quanh và vách núi trên cao đã khôi phục lại nguyên trạng.

Liễu Minh khen thầm một tiếng: “Hạt nhi quả là hiểu chuyện.” Sau đó hắn phất tay đánh ra vài đạo pháp quyết sửa chữa tạm thời cấm chế vừa mới bị một quyền của mình làm cho hư hại rồi lần nữa khoanh chân ngồi xuống.

Cũng không biết La Hầu và Ma Thiên dùng phương pháp gì mà sau khi Chân Đan được chữa trị, bất ngờ pháp lực của hắn so với trước bỗng nhiều thêm vài phần. Có thể nói hiện tại, bất kể là thân thể hay pháp lực Liễu Minh đều được khôi phục đến trạng thái tốt nhất nên hắn có ý định liền một mạch trùng kích luôn Thiên Tượng Cảnh.

Lúc này, đột nhiên Liễu Minh cảm thấy hoa mắt, sau một khắc thì hắn đã xuất hiện bên trong Tù lung không gian(*).

(*) Tù lung không gian: không gian giam cầm.

La Hầu vận thanh y, sắc mặt nghiêm trang đứng phía trước, cách hắn không xa.

“La Hầu tiền bối.” Liễu Minh khẽ giật mình rồi thi lễ một cái.

“Ngươi vẫn mang ý định trùng kích Thiên Tượng Cảnh lần nữa sao?” Ánh mắt La Hầu quét qua Liễu Minh, nhàn nhạt nói.

Lông mày Liễu Minh nhíu lại, gật đầu không phủ nhận.

“Lời giáo huấn trước kia không đủ để ngươi hết nghi ngờ hả? Tuy bây giờ ngươi đã có thể khống chế được ma hóa nhưng thân thể còn chưa hoàn toàn thích ứng. Cứ cho là ngươi may mắn đột phá Thiên Tượng Cảnh thành công thì việc tu luyện sau này cũng có không ít tai họa ngầm. Nếu ngươi không muốn sau này giống như Ma Thiên, vĩnh viễn bị nhốt trong Tù lung không gian thì cứ thành thành thật thật ở lại chỗ này. Mất một hai năm dùng pháp lực, cố gắng ma luyện một phen rồi hãy quyết định.” La Hầu nói với giọng lạnh lùng.

“Đa tạ tiền bối chỉ điểm.” Thân thể Liễu Minh chấn động, sau đó liền gật đầu nói.

“Đúng rồi, chỗ mi tâm của ngươi chính là ấn ký. Là ấn ký Ma tộc bổn mạng, ta không ngờ Ma Thiên lại đưa cái này cho ngươi. Tuy nhiên, không biết hắn có tính toán gì ở đây hay không nhưng tốt nhất ngươi vẫn nên đề phòng một chút.” Đột nhiên La Hầu nghĩ đến chuyện gì nên dùng thần niệm truyền âm cho Liễu Minh.

“Ý của La Hầu tiền bối là trong chuyện này Ma Thiên có mưu đồ khác?” Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, truyền âm trả lời lại.

“Chuyện này ta cũng không có cách nào khẳng định, có điều để ý một chút vẫn tốt hơn. Mặt khác, một khi ngươi đột phá Thiên Tượng Cảnh, ảnh hưởng của Tù lung không gian cũng sẽ tăng lên. Nói không chừng sẽ tăng khả năng sử dụng Khí Linh phong ấn, do đó ta cần chút thời gian để chuẩn bị.” Mặt không biểu tình, La Hầu tiếp tục truyền âm nói.

“Như vậy đi, vãn bối đã hiểu.” Sắc mặt Liễu Minh nghiêm túc, gật đầu nói.

Nếu đã liên quan đến lồng giam, hắn không thể không thận trọng hành động.

Tiếp theo, La Hầu lại dặn dò Liễu Minh một lượt, sau đó đưa hắn thoát ra không gian lồng giam.

“La Hầu huynh, xem ra mặc cho Tù lung chi chủ, huynh kỳ vọng vào người này không nhỏ a.” Đột nhiên, một đoàn hắc khí xuất hiện trong Tù lung không gian, ngưng tụ một hư ảnh vận áo đen không ổn định, là Ma Thiên.

“Không phải ngươi cũng vậy sao? Nếu không vì sao lại lấy Huyễn Ma Đồng cho hắn sử dụng?” Đối với việc Ma Thiên xuất hiện, biểu hiện của La Hầu cũng không có gì là bất ngờ, lão chỉ nhàn nhạt trả lời.

“Bất kể nói thế nào, một khi Khí Linh của lồng giam thức tỉnh hoàn toàn thì ta và người đều tan thành mây khói. Hiện chỗ chúng ta có thể trông cậy, cũng chỉ có Liễu Minh thôi." Ma Thiên nghe vậy, cười khẽ vài tiếng nói.

"Chuyện này tất nhiên ta biết." La Hầu lạnh lùng nói.

“La Hầu huynh hiểu là tốt rồi, cho nên trước tình hình này, tốt hơn hết là ta và ngươi không nên nghi kỵ lẫn nhau. Nêu không đồng tâm hiệp trợ, chỉ sợ tia hy vọng cuối cùng cũng như cây con vừa mọc đã bị giẫm chết.” Ma Thiên cười dài, đột nhiên thân thể hóa thành một đoàn hắc khí, biến mất trong không gian.

La Hầu đứng chắp tay, ngẩng đầu nhìn phía trên Tù lung không gian. Sau một lát thân thể cũng nhoáng một cái biến mất ngay tại chỗ.

Liễu Minh tất nhiên không hề hay biết về đoạn đối thoại giữa hai người bọn họ. Những ngày tiếp theo, hắn ở trong động phủ bế quan tu luyện, không ngừng ma luyện pháp lực.

Tuy đối với tình cảnh hiện giờ của Dao Cơ, hắn đặc biệt quan tâm nhưng nếu không có thực lực thì có đi tìm cũng là lực bất tòng tâm. Nghe lời La Hầu, hắn bắt đầu suy nghĩ tìm hiểu ấn ký Chân Ma ở mi tâm.

Sau một thời gian ngắn nghiên cứu, hắn phát hiện ấn ký này có phần cùng loại với mấy loại pháp thuật ấn phù trong cơ thể hắn. Có điều loại ấn ký này thâm ảo hơn nhiều, ngoại trừ việc hắn có thể làm cho thân thể trở thành ma hóa thì dường như những thứ khác chỉ có một chút năng lực, bị một lực lượng thần bí nào đó ngăn cản, khiến hắn không có cách nào dùng được.

Trong khi tu luyện, thời gian thấm thoát qua nhanh, nháy mắt đã gần hai năm.

Vào một ngày, sương mù màu trắng xung quanh đảo nhỏ đột nhiên nổi lên cuồn cuộn, không trung lần nữa hiện ra vô số linh vân màu đen tạo thành một vòng xoáy khí cực lớn.

Dần dần phía dưới vòng khí biến thành hình cái phễu, nhiều đóa linh vân lao nhanh đến miệng phễu chui vào trong động phủ.

Hạt nhi đứng trước cửa động nhìn thấy khung cảnh trước mắt, mặt lộ vẻ vui mừng.

Ai cũng có thể nhìn ra được Liễu Minh đang trùng kích Thiên Tượng, có vẻ lần này thuận lợi hơn lần trước khá nhiều.

Giữa không trung, vòng xoáy xoay càng lúc càng nhanh, linh vân màu đen phía dưới cũng nhanh chóng chui vào trong động phủ.

Hiện tượng kỳ lạ xuất hiện giữa không trung bỗng nhiên trở nên giống như đóa hoa sớm nở tối tàn, tất cả đều biến mất.

Nhưng chỉ sau một khắc lại vang lên một tiếng động thật lớn.

Một hư ảnh màu vàng nhạt cao năm, sáu mươi trượng đột nhiên từ động phủ phía dưới hiện ra, xung quanh hắc khí lượn lờ, gió lạnh thổi từng trận, một cỗ uy áp cực lớn từ trên người hư ảnh phát ra.

Với tu vi của Hạt nhi mà cũng không chịu nổi cỗ linh áp cực lớn này, bị nó đẩy ra thật xa. Sắc mặt nàng đại biến, nhanh chóng lui về sau hơn mười trượng thân hình mới miễn cưỡng đứng vững, sau đó ngẩng đầu nhìn hư ảnh giữa không trung.

Nhưng toàn bộ gương mặt hư ảnh này đều mơ hồ, cơ bắp toàn thân nổi lên, thoạt nhìn trông hắn có vẻ là người có dáng vẻ khôi ngô. Xuyên qua tầng âm khí cuồn cuộn quanh người, có thể thấp thoáng thấy chỗ cánh tay có một hình xăm hình Long Hổ, nhìn kỹ lại thì có sáu Long, sáu Hổ.

Ngoài ra còn có một quang cầu màu vàng nhạt to bằng nắm tay chuyển động nhanh chóng quanh hư ảnh cự nhân, phát ra sánh sáng lập lòe. Với thị lực của Hạt nhi mà cũng không có cách nào thấy rõ được. Cánh tay cự nhân hạ xuống một chút, phảng phất như có một loại uy thế vô tận khiến sương mù quanh đảo nhỏ nổi lên cuồn cuộn kịch liệt.

Sau đó, một tiếng Long ngân Hổ gầm phát ra, vang vọng khắp các chân trời!

Đột nhiên hình xăm bên ngoài cự nhân giống như sống lại, từ phía sau lao tới chụp lên phía trước.

Sáu đầu Long đen kịt và sáu đầu Hổ bằng sương mù trông rất sống động, nhanh chóng xoay quanh hư ảnh cự nhân. Một cỗ âm khí lạnh lẽo phát ra tản đi bốn phía, lấy đảo nhỏ làm trung tâm, trong phạm vi ba, bốn trăm trượng, khắp nơi đều là cảnh tượng trời đen đất tối, mắt không nhìn rõ.

Trong lòng Hạt nhi khẽ chấn động. Sau đó, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên liên tiếp!

Giữa không trung, hư ảnh Long Hổ nhanh chóng vỡ ra, lóe lên hắc quang bao trùm ba, bốn trăm trượng xung quanh tạo thành một Minh Ngục không gian khổng lồ.

Tuy Hạt nhi đã mấy lần phối hợp cùng với Liễu Minh tiến vào Minh Ngục không gian, giam hãm địch nhân trong đó để triển khai đánh lén nhưng lúc này, không hiểu sao nàng có cảm giác mờ mịt, như chính mình đang hãm sâu xuống vực thẳm không đáy, trong lòng lại nổi lên một cảm giác vô lực.

Lúc này, hắc quang liên tiếp tán loạn phát ra xung quanh biến khắp nơi đâu đâu cũng là hắc khí tối tăm, âm khí tiếp tục nổi lên cuồn cuộn, bay về phía hư ảnh cự nhân, lần nữa biến thành sáu Long sáu Hổ.

Sau một khắc, hư ảnh cự nhân vang lên từng hồi tiếng động “Âm ầm” rồi từ từ tiêu tán, lóe lên một cái rồi lập tức bay về phía động phủ, không còn bóng dáng.

Lần nữa đảo nhỏ khôi phục cảnh tượng ban ngày, dường như dị biến vừa rồi như chưa từng xảy ra.

Hạt nhi ngước mắt nhìn màn vừa rồi, không khỏi có chút ngây người.

Đến giờ phút này, nàng vẫn chưa biết là Liễu Minh tiến giai Thiên Tượng Cảnh thành công hay không nhưng hư ảnh cự nhân màu vàng vừa rồi đúng là hư ảnh Thiên Địa Pháp Tướng do hắn tạo thành.

Nàng dần phục hồi tinh thần, mặt lộ vẻ vui mừng muốn chạy lại động phủ thì dị biến lại phát sinh!

Động phủ vốn đã khôi phục sự yên tĩnh thì lúc này lại truyền ra một tiếng thét trầm thấp, trong thanh âm tràn ngập một cỗ hung tàn.

Vốn bầu trời đang trong xanh, đột nhiên vang lên một trận sấm sét chói tai, cuồng phong phát ra âm thanh vù vù thổi đến. So với lúc nãy, mây đen càng thêm dày đặc, chúng từ từ hiện ra bao trùm phạm vi còn rộng hơn trước.

Đột nhiên, từng tia chớp màu tím trong mây đen lóe lên liên hồi. Dưới mây đen, từng chiếc vòi rồng cuốn đi bốn phía, tiếng sóng vỗ càng ngày càng lớn.

Trong chớp mắt, một vùng biển quanh đảo nhỏ trở nên đen kịt, không giống bình thường.

“Ầm, ầm” vài tiếng sấm sét chớp lên phát ra từng trận quang điện màu tím đen, từng quả lôi cầu to bằng đầu người theo mưa từ mây trút xuống khiến cho đảo nhỏ vốn có hai màu hắc bạch bỗng hóa thành một biển lôi điện (*) màu tím đen.

(*) Biển lôi điện: Ý bảo lôi điện trong mưa trông như biển.

Trên không trung, cách bên ngoài hòn đảo khoảng mấy trăm trượng, tại một chỗ bị chấn động xuất hiện một bóng người màu đen đang nhìn chăm chú về phía đảo nhỏ với vẻ mặt khó tin, là Hạt nhi.

Sau một khắc, lại xuất hiện thêm một việc khiến nàng càng trở nên kinh ngạc!

Giữa biển lôi điện, tại ngọn núi nhỏ có động phủ của Liễu Minh. Đột nhiên vang lên từng tiếng động ầm ầm, cát đá từ bên trong bắn ra, sau đó xuất hiện một bóng người cực lớn, cao chừng trăm trượng từ từ đứng dậy.

Sau khi Hạt nhi nhìn thấy cự nhân, đột nhiên lòng trở nên trầm xuống.

Toàn thân cự nhân có đầy lân phiến(*) màu đen, trên người xuất hiện đầy những đường linh văn thô to màu tím. Mặt nhìn không rõ nhưng có thể thấy trên đầu của nó lộ ra một cặp sừng cong màu đỏ, đôi mắt lớn đỏ quạch như huyết máu.

(*) Lân phiến: vảy.

Lôi cầu, quang điện đầy trời trút xuống trên người cự nhân nổ lên từng tiếng nổ đùng đoàng nhưng không có cách nào làm tổn thương nó.

Đúng lúc này, đột nhiên miệng cự nhân gầm nhẹ, quanh thân xuất hiện một mảnh Hắc Sắc Ma Diễm, bàn tay khổng lồ chuyển động, đánh lên không trung một quyền.

Một quyền màu đen lớn chừng mười trượng xé không lao đi, xung quang Hắc Diễm cuồn cuộn, đánh thẳng lên bầu trời, những chỗ nó đi qua lôi vân màu đen tức thì tan rã. Cự quyền phóng lên không trung phát ra âm thanh ầm ầm tán loạn, một cỗ sức mạnh lao đi bốn phía. Những chỗ nó đi qua, lôi vân màu tím liền biến mất. Bầu trời nhanh chóng trong xanh trở lại, vòi rồng cũng tự động tiêu tán.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.