Dịch giả: Hàn Lâm Nhi
Đáp ứng Như Bình đi Đại Lục
Tra tìm Truyền Tống dưới Thâm Uyên.
(tridatinh)
Sau khi Liễu Minh quét thần thức qua thì phát hiện đường hầm đằng sau bức tường đã sụp đổ hơn nửa, mà phần còn lại đã phủ đầy bụi bặm và bùn đất mất rồi.
"Trước kia nơi đây từng là một quặng mỏ dưới biển sâu, ta cần đi xuống xác minh một điều." Liễu Minh nói, đồng thời lấy ra một viên Nguyệt Quang Thạch chiếu sáng khắp động.
Càn Như Bình khẽ gật đầu, mặc dù nàng có phần hiếu kỳ tại sao Liễu Minh lại biết rõ nơi này như vậy thế nhưng cũng không hỏi nhiều.
Đường vào hầm mỏ đã thay đổi nhiều so với trăm năm trước, thế nhưng bằng vào thần thức bây giờ của Liễu Minh thì cũng không có nhiều vấn đề, hắn lướt thẳng xuống vị trí hầm mỏ, Càn Như Bình theo sát phía sau.
Bỗng nhiên, khi bay tới một thông đạo thì Liễu Minh bỗng dừng lại, quan sát kỹ mọi nơi, trên mặt lộ ra một tia cổ quái.
"Làm sao vậy?" Càn Như Bình cũng dừng lại, mở miệng hỏi.
Liễu Minh không nói gì, tay khẽ động, toàn thân tỏa ra một làn khói đen, biến thành một bàn tay, đập mạnh xuống tường đá.
"Một viên đá thật đẹp! Ồ, hình như đây là Thủy Huyền Thạch?" Càn Như Bình nhìn vào viên đá màu lam lộ ra, có chút kinh ngạc nói.
Liễu Minh khẽ gật đầu, khuôn mặt lộ ra chút kỳ quái.
Theo cảm nhận từ thần thức, hắn có thể thấy sâu trong hầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-thien-ky/2842769/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.