Trong mật thất đặt tại chủ tháp thành Kim Quang, lão già họ Diêu đang sóng vai đứng cạnh người đàn ông trung niên tóc xám tại pháp trận ở góc phòng. Thần sắc cả hai thoạt nhìn đều lộ vẻ ngưng trọng không thể che giấu. Lại thêm khoảng không trước mặt hai người thình lình trở thành một mảnh trống rỗng, cả tòa pháp trận trên mặt đất cũng theo đó chuyển thành một màu ảm đảm, không hề phát ra chút ánh sáng nào.
“Pháp trận truyền tin không hề nảy sinh phản ứng, chẳng lẽ cứ điểm Thái Thiên… đã bị công hãm?” Người đàn ông tóc xam vừa quan sát pháp trận dưới chân vừa thảng thốt nói ra.
“Cứ điểm Thái Thiên có bốn vị cường giả Thiên Tượng trấn thủ lại thêm tinh anh đệ tử được phái tới không ít. Thực lực của họ so với thành Kim Quang chúng ta chỉ sợ không hề yếu hơn, huống hồ nơi đó còn có sát chiêu Thái Thiên trận để phòng ngừa vạn nhất, tuyệt đối không thể bị công phá một cách đơn giản như vậy. Theo ta dự đoán, có lẽ quân đoàn Ác Quỷ đã dùng thủ đoạn quỷ dị nào đó khiến cho liên lạc giữa cứ điểm và chúng ta đột nhiên bị cắt đứt.” Sau một hồi suy nghĩ, lão già họ Diêu mới không nhanh không chậm đưa ra dự đoán.
“Rất có khả năng là như thế. Tình hình trước mắt cho thấy chúng ta đã rơi vào thế bị động. Chiến sự ngoài kia lại có chút phức tạp, trong lúc nhất thời cơ bản không có cách nào điều phái viện quân phá vây tiếp viện.” Vị trưởng lão tóc xám nghe vậy chậm rãi gật đầu tán thành.
“Việc cấp bách hiện nay là phải nghĩ thông báo sự tình cho Hỏa Diệp sư thúc… Thế nhưng mọi thủ đoạn truyền tin của chúng ta hiện nay đều bị chặt đứt vì vậy làm cách nào thông báo cho lão nhân gia cũng là một vấn đề không dễ giải quyết.” Lão già họ Diêu liền tỏ ra có chút sầu muộn.
“Trước lúc cứ điểm Thái Thiên bị bao vây, ta vì đề phòng vạn nhất đã báo cáo tình hình trước mắt cho Hỏa Diệp sư thúc. Lão nhân gia đang trấn thủ ở Hắc Phong Cốc, cách cứ điểm Thái Thiên một đoạn không xa. Bằng vào thần thông của sư thúc, một khi phát sinh sự cố sẽ tự nhiên biết được. Nếu như ông ấy có thể đích thân ra mặt thì vấn đề của cứ điểm Thái Thiên sẽ được giải quyết dễ dàng.” Người đàn ông trung niên nghe vậy bèn mỉm cười tiếp đó lật tay lấy ra một khối bạch ngọc trong suốt lớn chừng nắm tay. Vật này thoạt nhìn giống như một đầu ấu trùng mới sinh thế nhưng toàn thân không hề có chút dấu vết do con người chế tác.
“Vật này là?” Sau khi quan sát một lúc, lão giả họ Diêu mới nghi hoặc hỏi dò.
“Diêu huynh tiến vào nơi này chưa được bao lâu, không nhận ra vật này cũng là đương nhiên. Năm đó, Hỏa Diệp sư thúc đã lợi dụng sản vật đặc thù nơi đây là Minh Trùng ngọc để luyện chế một bí bảo truyền tin gồm hai khối một âm một dương từ đó có thể lợi dụng âm khí xung quanh để truyền thu tin tức. Lúc rời đi, lão nhân gia đã giao cho ta một khối âm ngọc còn bản thân thì giữ lại một khối dương ngọc bên người. Bất quá, loại bí bảo này trong thời gian chỉ có thể sử dụng một lần duy nhất.”
“May mắn có ngươi lo lắng chu toàn nếu không phiền toái lần này không biết giải quyết thế nào.” Lão già họ Diêu thấy vậy bèn không kìm được thở dài một hơi.
…
Cùng lúc đó, tại phạm vi đóng quân của đệ tử đến từ Tứ đại quân đoàn, mọi người đang không ngừng bôn ba qua lại dưới sự điều khiển của Chấp Sự trưởng lão để bố trí gì đó. Tính đến lúc này, cứ điểm của Nhân tộc đã bị Huyền Môn Quỷ Táng Trận bao vây được hơn nửa ngày. Mặc dù vẫn còn cấm chế phòng ngự ngăn cản thế nhưng âm khí trong thành đã ngày một trở nên nồng đậm. Không ít đệ tử tu vi không cao, sắc mặt đã thình lình chuyển thành một màu xanh đen.
Trong lúc đó, Hiểu Ngũ cùng các đệ tử cao giai của Kim Quang Quân đang khoanh chân ngồi ngay trên sáu đài cao vây bọc Kim Quang Trận. Thì ra bọn họ đang không ngừng điều động pháp lực trong cơ thể rót vào Kim Quang Kính trước người, dưới sự chủ trì của Tào Trường hạc, tận lực thúc giục Tạo Hóa Bát trên đỉnh đầu phóng thích kim quang, tinh lọc âm khí trong thành. Chỉ thấy mỗi người lúc này đều nắm trong tay một khối linh thạch thượng phẩm, thông qua năng lượng ẩn chứa bên trong để miễn cưỡng duy trì pháp lực chuyển vận.
Bên trong tháp cao cách đó không xa, bốn vị tu sĩ Thiên Tượng cảnh đang đứng trong đại điện, dùng thần sắc nghiêm trọng nhìn về phía xa. Trước mặt mỗi người là một đệ tử xuất thân từ môn phái của mình.
Đối diện lão già mũi đỏ không ai khác chính là Liễu Minh.
Thoạt trông thần sắc họ Liễu không lộ ra tí nào dị sắc thế nhưng trong lòng hắn lúc này là là vô số ý nghĩ không ngừng đảo qua xẹt lại. Dù nghĩ thế nào, đột nhiên lại bị trưởng lão Thiên Tượng cảnh triệu tập vào lúc này hiển nhiên cũng không có gì tốt đẹp nhưng chuyện đã đến nước này hắn chỉ có thể tính từng bước một mà thôi.
Trừ hắn ra, trước mặt ba vị tu sĩ Thiên Tượng cảnh còn lại là một đệ tử Thiên Công Tông thân vận giáp y vàng óng với khuôn mặt thật thà phúc hậu; một đại hán râu ria xồm xoàm mặc trên người giáp y trắng toát của Hạo Nhiên Thư Viện cùng một cô gái che mặt mang trên người chiến giáp đen nhánh của đệ tử Ma Huyền Tông.
Dựa vào pháp lực ba động tỏa ra từ cơ thể của ba người có thể nhận thấy bọn họ đều có tu vi Chân Đan cảnh. Trong đó, người thanh niên phúc hậu thật thà đã đạt đến đẳng cấp trung kỳ, hai người còn lại đều là tu sĩ Chân Đan sơ kỳ. Liễu Minh cũng có chút ấn tượng với ba người này. Bọn họ đều là tu sĩ tiếp viện của tam đại quân đoàn, hơn nữa mỗi người đều là đội trưởng với thực lực cao cường.
Chính vào lúc, lão già họ Phòng của Thiên Công Tông mới thình lình vung tay, mở ra quang mang ánh vàng bao phủ toàn bộ đại điện. Liễu Minh nhìn thấy vị trưởng lão kia bày ra tư thế đề phòng như vậy, ánh mắt không khỏi lộ ra một tia dị sắc.
“Tốt lắm, ta cũng không nhiều lời thêm nữa. Gọi bốn người đến đây là muốn giao cho các ngươi một nhiệm vụ vô cùng trọng yếu.” Lão già họ Phòng trầm giọng nói ra.
Bốn người Liễu Minh nghe vậy đều tỏ ra vô cùng bình tĩnh.
Lão giả họ Phòng thấy phản ứng của bốn người thì hơi gật đầu, sau đó dùng thanh âm trầm thấp nói tiếp.
“Tình hình hiện tại thì các ngươi cũng đã biết, Thái Thiên bị quân đoàn ác quỷ dùng Huyền Môn Quỷ Táng Trận bao vây lại, có thể nói là giống như cá trong chậu. Tứ đại thành chủ cũng vì vậy mà bị cắt đứt liên lạc, trở thành cô thành. Giờ phút này, Nhân tộc chúng ta tại Ác Quỷ Đạo đúng là tràn ngập nguy cơ.”
“Xin hỏi trưởng lão, chẳng phải trong Ác Quỷ Đạo, chúng ta còn có đại năng Thông Huyền của Thái Thanh Môn tọa trấn hay sao?” Đại hán của Hạo Nhiên Thư Viện ôm quyền thi lễ, sau đó hỏi.
“Với thần thông của Hỏa Diệp sư thúc thì hẳn là đã sớm biết được tình huống nơi này, đến giờ mà người vẫn chưa xuất hiện, chắc hẳn là có việc quan trọng khác quấn thân.” Lão giả mùi bã rượu của Thái Thanh Môn nghe vậy thì lắc đầu, nói.
Lời vừa dứt thì vô luận là bốn người bọn Liễu Minh hay là ba vị trưởng lão Thiên Tượng còn lại, thần sắc đều khác nhau.
Cường giả Thông Huyền sở dĩ tiến vào Ác Quỷ Đạo này, chủ yếu là trấn thủ tại Hắc Phong Cốc, thông đạo nối với đại lục Trung Thiên, đồng thời để chấn nhiếp Huyền Quỷ của đối phương, mà trải qua nhiều năm tranh đấu như vậy, song phương cũng dần đạt thành một hiệp định, trong tranh đấu bình thường thì cường giả Thông Huyền sẽ không tùy ý tham gia.
Mà tình thế hôm nay đối với Nhân tộc cực kỳ bất lợi, đã đến lúc tồn vong sinh tử rồi, vậy mà vị đại năng Thông Huyền này vẫn chưa xuất hiện, tự nhiên đều khiến cho mọi người lo lắng.
“Tình huống hiện giờ tuy xấu, nhưng mà vẫn chưa đến mức để cho chúng ta khoanh tay chịu chết. Lúc trước, tứ đại Thái Tông chúng ta đặt chân tại đây, vì để ứng phó nguy cơ không thể đoán trước thì tứ đại quân đoàn đã riêng phần mình tại chủ thành sắp đặt một thủ đoạn cuối cùng. Một khi gặp phải thời khắc sinh tử tồn vong thì có thể khởi động lá bài tẩy này, vượt qua nguy cơ. Nhưng mà để vận dụng lá bài tẩy này thì hao phí cũng quá lớn, nên tứ đại Thái Tông chúng ta năm đó đã ra một quy định, nhất định phải được ba vị trưởng lão Thiên Tượng cảnh của tất cả các tông phái đồn trú nơi đây đồng ý, tập hợp đủ ba tín vật thì mới có thể mở ra thủ đoạn cuối cùng này.” Âm thanh Phòng trưởng lão vang lên.
“Ý của Phòng trưởng lão là để cho bốn người chúng ta mang tín vật của các vị trưởng lão mang về bốn chủ thành?” Liễu Minh nghe đến đó thì trong mắt hiện ra vẻ đã hiểu.
“Không sai, nhiệm vụ này liên quan đến an nguy của Thái Thiên, nên chỉ có thể giao cho đệ tử có thực lực mạnh nhất, mấy người chúng ta liền chọn các ngươi từ bốn tông môn, hy vọng các ngươi không để cho chúng ta thất vọng.” Trung niên mặc nho bào của Hạo Nhiên Thư Viện thản nhiên nói.
“Vâng!” Bốn người Liễu Minh nghe vậy thì mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, nhưng cũng đều khom người đồng ý.
Đến giờ phút này thì những vị trưởng lão Thiên Tượng này tự nhiên cũng không thể cho bọn họ cự tuyệt.
Nhưng từ lúc đó trở đi thì ba tên đệ tử Chân Đan cảnh đều nhìn về phía Liễu Minh, trong mắt hoặc nhiều hoặcít mang theo một tia nghi hoặc, hiển nhiên đều rất kỳ quái, Thái Thanh Môn vì sao lại chọn một tên tu sĩ Giả Đan kỳ như Liễu Minh này?
Kỳ thật không chỉ đám người bọn hắn cảm thấy khó hiểu, mà ngay cả ba vị trưởng lão Thiên Tượng cảnh kia cũng cảm thấy nghi hoặc.
Chỉ có lão giả mũi đỏ sắc mặt vẫn như thường, mang theo vẻ tươi cười nhìn Liễu Minh.
Không nói việc lúc trước lão từ trong miệng của hai vị Thiên Tượng khác mà biết được tin tức, mà mấy lần gần đây cùng với quỷ quân chính diện chiến đấu, Liễu Minh liên tiếp kích sát mấy tên ác quỷ Thống Lĩnh Chân Đan cảnh, đều được lão nhìn thấy rõ ràng.
“Các vị trưởng lão, chúng ta làm sao mới có thể ra khỏi cứ điểm, bên ngoài còn có Huyền Môn Quỷ Táng Trận và quỷ quân nữa?” Liễu Minh chần chờ một chút rồi hỏi.
“Việc này không cần lo lắng, chúng ta tự nhiên có biện pháp giúp các ngươi phá trận mà ra, lúc đó các ngươi nghe theo là được.” Lão già mũi đỏ nói.
Bốn người Liễu Minh nghe vậy thì thần sắc cũng khác nhau.
…
Nửa canh giờ sau, bên trong cứ điểm Thái Thiên, tu sĩ các tông dưới sự dẫn dắt của bốn vị trưởng lão Thiên Tượng, huyền phù giữa không trung.
“Động thủ!”
Lão giả họ Phòng của Thiên Công Tông hét lớn, cánh tay đột nhiên vung lên.
Dưới sự cầm đầu của vị trưởng lão trong tông, tất cả các tu sĩ Chân Đan cảnh đều ào ào hạ xuống tường thành, sau đó đủ các loại linh khí pháp thuật bay ra, hóa thành đủ mọi màu sắc, quang đoàn, hùng hổ oanh kích lên đại trận phía trên.
Trong tiếng nổ ầm ầm, trên đài cao của Kim Quang trận trong thành, hai tay Tào Trường Hạc liên tục huy động trận kỳ, từ đó bắn ra mấy đạo pháp quyết, kim quang của Tạo Hóa Bát trên không liền đại thịnh, từ đó bắn ra sáu cột sáng, rơi vào sáu tòa đài cao còn lại.
Sau một khắc, sáu đạo cột sáng kim sắc ở giữa không trung ngưng tụ thành một đạo cột sáng thô to khổng lồ, trận kỳ trong tay Tào Trường Hạc khẽ điểm thì cột sáng liền chiếu vào một góc của hắc khí cuồn cuộn.
Quang mang của linh khí, pháp thuật va chạm với Huyền Môn Quy Táng Trận, phát ra âm thanh bạo liệt như tiếng sấm, khiến cho cả mảnh không trung sáng trưng, thanh thế cực kỳ to lớn.
Ác quỷ quân đoàn, bên ngoài cứ điểm Thái Thiên, phát hiện tình huống bên trong cứ điểm, phần đông quỷ vật đều ào ào bay lên bầu trời, tất cả các trận địa đều sẵn sàng đón địch.
Huyền Môn Quỷ Táng Trận tuy chắc chắn, nhưng mà Nhân tộc tứ đại Thái Tông, hơn ngàn người hợp lực công kích, sương mù màu đen vốn vô cùng đậm đặc cũng kịch liệt quay cuồng, hắc khí loạn thiểm.
Bên ngoài bốn phía tường thành của Thái Thiên, một gã Quỷ Soái đang lơ lửng trên không trung, thấy tình hình bên trong đại trận thì trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, liền lật tay lấy ra vài trận kỳ đen kịt.
Nương theo từng cái phù văn hắc sắc khổng lồ từ trong trận kỳ bay ra, sau đó ào ào chui vào trong vụ tráo thì Huyền Môn Quỷ Táng Trận lại nhanh chóng trở lại ổn định.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]