Mười dặm bên ngoài phía Bắc của cứ điểm Thái Thiên, một mảnh sương mù xám xịt không ngừng lượn lờ trên bầu trời, kéo theo từng đám quỷ vân khổng lồ đen kịt trôi nổi. Bên trong đám mây kì lạ này có thể lờ mờ nhận ra thân ảnh cao lớn của bốn gã quỷ nhân đang đứng cạnh nhau, hơn nữa tầm mắt của bọn chúng đang nhìn chòng chọc về phía cứ điểm Thái Thiên ở phía xa.
Bốn tên quái dị này không ngờ đều là Quỷ Soái Thiên Tượng cảnh vì vậy khí tức phát tán ra chỉ có thể dùng bốn chữ vô cùng mạnh mẽ để hình dung!
“Số lượng quỷ vật tập trung tại cứ điểm bên dưới đã vượt quá con số ba vạn.” Sau khi quan sát một hồi, một gã lông mày đỏ rực đứng ngoài cùng bên trái bèn quay đầu phát biểu một câu.
“Trừ đi số quân đã bị Thái Thiên trận tiêu diệt, cánh quân còn lại hẳn đã dư xài rồi.” Một gã quỷ soái thân vận cốt khải màu trắng, đầu đầy tóc xanh nghe vậy bèn đờ đẫn đáp lời.
“Hắc hắc, nếu không phải đám tu sĩ Nhân tộc kia quá tự tin vào Thái Thiên trận cỏn con kia thì kế hoạch của chúng ta chưa hẳn đã có thể tiến hành thuận lợi như vậy!” Một gã Quỷ Soái sở hữu thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn cười khặc khặc quái dị rồi nói.
“Đừng nói nhảm nữa, chúng ta vẫn nên bắt đầu đi thôi.” Đứng ở ngoài cùng bên phải, một lão già sở hữu đôi sừng dài linh dương chợt trầm giọng xen vào.
Ba người còn lại nghe vậy bèn liếc nhau một rồi đồng loạt gật đầu. Sau một khắc, chỉ thấy bốn luồng hắc khí bùng lên mãnh liệt, cả bọn lập tức khẽ động thân hình lao nhanh về phía sơn mạch bên dưới.
Trong lúc đó, trận chiến bên ngoài cứ điếm Thái Thiên vẫn tiếp tục diễn ra vô cùng kịch liệt. Thi thể quỷ vật sớm đã chất cao như núi, kéo theo âm khí không ngừng tuôn ra từ đó khiến cho sương mù màu xám tụ tập xung quanh cứ điểm càng thêm nồng đậm, dần dần trở nên đen tuyền như mực.
Không lâu sau đó, ngoại vi tòa thành đã bị biển sương đen kịt mịt mờ hoàn toàn bao vây. Hơn nữa trên mặt đất lúc này, một tầng hào quang đen nhánh âm u lại bắt đầu vô thanh vô tức hiện lên. Thi thể quỷ vật chỉ cần khẽ chạm vào nó liền hoàn toàn bị hòa tan, biến thành khí đen nồng đậm tán ra bốn phương tám hướng xung quanh.
“Chuyện gì thế này?”
Liễu Minh đang đứng trên tường thành, sử dụng kiếm quang tử sắc chém đôi một đầu Âm Thú, lúc này nhìn qua xung quanh bèn thốt lên kinh ngạc. Thì ra âm khí chung quanh chẳng biết vì sao càng lúc trở nên đậm đặc khiến cho tầm mắt của hắn bắt đầu bị ảnh hưởng ít nhiều.
“Liễu sư đệ, mau nhìn phía dưới tường thành.” Hiểu Ngũ khẽ nhoáng thân hình tiến đến bên cạnh Liễu Minh tiếp đó nhỏ giọng nói ra.
Họ Liễu nghe vậy bèn cúi đầu nhìn xuống, sắc mặt theo đó lập tức biến đổi. Phía dưới thình lình xuất hiện từng cỗ âm khí bốc cao mà nguồn của đám quỷ khí này rõ ràng là khu vực thi thể quỷ vật bị hòa tan!
Bên trên tòa tháp cứ điểm, bốn người lão giả họ Phòng vốn đang chú ý động tĩnh bên dưới thấy cũng lập tức biến sắc. Nhưng không đợi bọn họ kịp thời phản ứng, dị biến đã thình lình nảy sinh!
Chỉ thấy khí đen dưới chân thành đột ngột đẩy cao tốc độ cắn nuốt, trong nháy mắt đã hoàn toàn bao phủ lũ quỷ vật cùng âm thú đang công thành vào trong. Cùng lúc đó, màn sáng ánh bạc bảo vệ cứ điểm chạm phải khí đen cũng đồng thời phát ra từng hồi âm thanh lèo xèo!
“Chúng đệ tử mau chóng lui về phía sau!” Một tiếng gào to thình lình truyền đến tai đám người Liễu Minh.
Chỉ thấy một bóng người nhoáng lên, vị trưởng lão Thiên Tượng cảnh của Thái Thanh Môn, lão già mũi bả rượu đã nhanh chóng xuất hiện trước người đám người Liễu Minh. Tay áo lão vung lên, một cột sáng thanh sắc đã lập tức bắn ra đồng thời kích phát màn sáng màu bạc do tu sĩ Hạo Khí quân điều khiển.
Lập tức, màn sáng bảo vệ liền phình to một chút, hơn nữa thoạt nhìn còn vững chắc thêm vài phần đồng thời hoàn toàn ngăn cách khí đen bên ngoài.
Lại nghe bên trong mây đen không ngừng truyền âm thanh loẹt xoẹt như tiếng độc xà rút lưỡi hòa lẫn với từng đợt kêu rên thảm thiết của Quỷ Tốt cùng Âm Thú bị vây khốn bên trong. Sau một hồi quan sát, Liễu Minh không khỏi nheo mắt. Trong hắc khí, vô luận là quỷ vật hay âm thú, tất cả đều giống như bị tạt a-xít khiến cho thân thể bị hòa tan trong nháy mắt, hoàn toàn hòa lẫn vào biển khí đen.
Trong thời gian ngắn, mấy vạn quỷ vật vây công cứ điểm Thái Thiên đã có phân nửa bị hắc khí cắn nuốt. Chỉ còn lại một ít Đô Úy ác quỷ cùng Âm Thú có thực lực cao cường vẫn đang giãy dụa một cách tuyệt vọng thế nhưng đó hiển nhiên là hành động giãy chết vô ích mà thôi.
Hắc khí lúc này như đã ăn uống thỏa thuê, càng thêm trở nên nồng đậm lại không ngừng khuếch tán phạm vi lan tỏa, rất nhanh tạo thành một quả cầu sương đen khổng lồ, hoàn toàn bao phủ cứ điểm Thái Thiên vào giữa.
Chứng kiến tình cảnh trước mắt, mọi người đều nhìn nhau một cách thẫn thờ.
“Đây là Quỷ Táng Trận!”
Liễu Minh liền sử dụng thần thức kiểm tra tình hình phía trước thế nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện bản thân cơ bản không có cách nào xâm nhập vào hắc khí nồng đậm trước mặt. Không chỉ như thế, âm khí nồng đậm tản mát ra không khỏi gợi nhớ cho hắn về một loại trận pháp Quỷ đạo bất phàm đã đọc qua ở Tàng Kinh Các.
Quỷ Táng Trận, ý nghĩa đúng như tên gọi, muốn đại trận thành hình cần phải hy sinh lượng lớn quỷ vật. Bất kể kẻ nào một khi bị nhốt trong đó đều rơi vào tình huống cửu tử nhất sinh, cực kỳ bá đạo!
Vài thành viên khác của Kim Quang Quân đứng cạnh hắn và Hiểu Ngũ nghe vậy đều có chút kinh ngạc, hiển nhiên bọn họ đều chưa từng nghe qua cái tên này.
“Đây không phải là Quỷ Táng Trận bình thường mà là cao cấp Huyền Môn Quỷ Táng Trận. Uy lực hiển nhiên đã vượt xa loại trước, hơn nữa số lượng quỷ vật cần để tế sống ít nhất phải đạt đến hàng nghìn. Dùng oán niệm cùng khí tức âm lệ còn sót lại của bọn chúng để giúp đại trận thành hình. Không nghĩ tới quân đoàn Ác Quỷ vì bố trí trận pháp này đã không màng đến mấy vạn quỷ vật cấp thấp!” Lão già mũi bã rượu ngạc nhiên liếc nhìn Liễu Minh sau đó trầm giọng nói ra.
“Huyền Môn Quỷ Táng Trận…”
Liễu Minh nghe vậy thì thào nhắc lại, nhanh chóng lấy ra một cái trận bàn màu trắng. Tay niệm pháp quyết đánh lên trên mặt trận bàn.
Trận bàn phát tiếng ông ông, bên ngoài tỏa ra luồng bạch quang nhàn nhạt. Nhưng được một lúc thì bạch quang vang lên tiếng "đùng", rung rung vài cái rồi tan biến hết.
"Không cần thử, khi nào trận pháp này vẫn còn thì cứ điểm Thái Thiên không có cách nào liên lạc cùng bên ngoài được." Lão giả mũi bã rượu liếc Liễu Minh, nói thản nhiên.
Lão giả mũi bã rượu ngừng ánh mắt, tay áo run run. Một mặt Bát Quái kính phát ra ánh sáng màu xanh lơ lửng trước ngực. Hai tay bấm niệm pháp quyết, "phốc" âm thanh vang lên, ánh sáng chói mắt màu xanh từ Bát Quái kính chiếu xuống phía dưới. Thình lình hóa thành hư ảnh Trường Hà dài chừng mười trượng.
Oanh long long! Tiếng va chạm vang lên thật lớn!
Hư ảnh Trường Hà màu xanh mãnh liệt quất vào hắc khí, tiếng bạo liệt phát ra khiến kinh người.
Nhưng mà hắc khí dày đặc không tưởng tượng được. Ngoài mặt hiện lên phù văn chằng chịt đen thui. Hư ảnh Trường Hà màu xanh liều mạng dùng hết uy năng cũng chỉ vẻn vẹn làm mất đi một tí hắc khí. Rất nhanh chúng lại khôi phục như trạng thái ban đầu.
Lão giả mũi bã rượu trên mặt toát lên vẻ âm trầm, tay huơ lên điểm Bát Quái kính trước người. Từng luồng ánh sáng màu xanh mênh mông bùng nổ bắn ra, cuồn cuộn biến thành Phong Giao màu xanh to cỡ trăm trượng trông rất sống động. Uy thế lớn hơn không chỉ gấp vài lần so với hư ảnh Trường Hà lúc trước, lao nhanh chóng thẳng tắp đến phía trước hắc khí.
Ngay đúng lúc này, phía trước sương mù đen. Bóng người hiện ra như một bông hoa, người mặc cốt giáp thân hình cao lớn càng nhìn càng quỷ mị, đây rõ ràng là một tên ác quỷ cấp Quỷ Soái.
Không nhìn thấy hắn làm bất cứ động tác nào, "Oanh" một tiếng. Hắc khí cuồn cuộn toát ra vô số phù văn đen thui, bàn tay khổng lồ chống trời to lớn tương đương với Phong Giao, từ từ hiện ra, ngăn cản Phong Giao màu xanh.
Hắc khí cùng ánh sáng màu xanh va chạm kịch liệt!
Phong Giao màu xanh cắn đứt bàn tay khổng lồ được tạo bởi hắc khí. Chính bản thân Phong Giao cũng bị bàn tay khổng lồ bằng hắc khí dùng móng tay sắc nhọn đâm xuyên thân thể. Hai bên bạo nổ ầm ầm.
Một cỗ phong bạo màu xanh đen khuếch tán ra ngoài mãnh liệt. Đệ tử xung quanh trên tường thành có tu vi hơi thấp liền bị gió trực tiếp thổi bay đi. Chỉ có vài người ít ỏi có thể miễn cưỡng giữ nguyên vị trí.
Thân hình Liễu Minh phảng phất như một cái đinh đính trên tường thành, áo bào xanh trên người không ngừng phập phồng. Thân Hình đang đứng trong gió lốc mãnh liệt mà không chút sứt mẻ.
Lão giả mũi bã rượu liên tục chớp mắt, nhìn chằm chằm vào thân hình tên Quỷ Soái bên ngoài. Lão không có tiếp tục ra tay.
Đối phương là Quỷ Soái có tu vi không dưới lão, hơn nữa còn có thể sai khiến Hắc vụ này. Công kích lung tung cũng rõ ràng là vô dụng.
Oanh long long!
Ba mặt tường thành khác cùng phát ra tiếng pháp lực ù ù và tiếng va chạm. Liễu Minh quay đầu nhìn lại, đúng là trưỏng lão Thiên Tượng của các tông phái khác, bất ngờ trước mặt tất cả đều có một tên Quỷ Soái.
Rõ ràng là ba gã Trưởng lão Thiên Tượng cũng muốn đánh vỡ trận pháp này nhưng lại bị ngăn cản bởi Quỷ Soái trong quân đoàn ác quỷ.
Sắc mặt Liễu Minh âm trầm, Quỷ Táng trận đúng là vô cùng chắc chắn. Cho dù là tu sĩ Thiên Tượng cảnh cũng không cách nào phá vỡ trong thời gian ngắn. Huống gì lại là Huyền Môn Quỷ Táng trận cao cấp, lại có thêm Quỷ Soái Thiên Tượng cảnh bảo vệ bên ngoài. Tình thế càng lúc càng bất ổn.
"Ngoại trừ đệ tử Hạo Khí quân duy trì đại trận phòng ngự, đệ tử còn lại hãy tạm thời lui về nội thành!" Đột nhiên, lão giả mũi rượu vung tay lên nói.
Chúng đệ tử ở trên tường thành phía bắc nhìn mặt nhau, rốt cuộc vẫn làm theo lời nói của lão giả mũi bã rượu, nhanh chóng rời khỏi tường thành bay xuống trung tâm cứ điểm.
Đệ tử trên các mặt tường thành khác cũng rất nhanh lui vào nội thành.
Lão giả mũi bã rượu thân hình loáng một cái bay đến đài cao trên Kim quang trận trong thành, lão cũng Tào Trường Hạc thì thầm vài câu.
Tào Trường Hạc gật đầu nhẹ, hai tay bấm niệm pháp quyết, cột sáng màu vàng chói mắt từ sáu tòa trận trên đài cao bắn thẳng lên trời. Sau một lát liền trải rộng ra, sáp nhập dồn dập vào bên trong màn sáng màu bạc ở xung quanh, khiến cho màn sáng lúc này hiện lên từng đợt lưu quang màu vàng.
Làm xong những thứ này, lão giả mũi bã rượu cùng ba gã Trưởng Lão Thiên Tượng cảnh tụ họp một chỗ, to nhỏ giọng thương lượng với nhau.
Tu sĩ bốn phía trong thành kinh ngạc chứng kiến hết tất cả nhưng mà cả đám vẫn âm trầm không hé miệng.
Liễu Minh ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt cũng lộ vẻ trầm ngâm.
"Liễu sư đệ, vừa rồi nghe ngươi nói, dường như ngươi biết rõ cái Quỷ Táng trận này?" Hiểu Ngũ đứng bên cạnh hắn, bất chợt mở miệng hỏi.
"Hiểu rõ thì chưa thể nói, ta đối với đại đạo pháp trận chẳng qua là có chút đọc lướt qua, ngẫu nhiên từ một bản cổ tịch trong tông giới thiệu vài điểm. Giống như Thái Thượng Trưởng lão vừa nói, trận pháp này vẫn còn thì mọi liên hệ của cứ điểm Thái Thiên cùng bên ngoài đều bị cắt đứt hết." Liễu Minh thu hồi ánh mắt, nhìn Hiểu Ngũ rồi chậm rãi trả lời.
Hiểu Ngũ nghe vậy thì nhăn đôi mắt thanh tú lại, tầm quan trọng của cứ điểm Thái Thiên, trong lòng nàng vô cùng rõ ràng. Một khi liên hệ của nơi này cùng bên ngoài bị cắt đứt, Kim Quang thành cũng như bốn tòa thành trì liền giống như cô thành.
"Bết bát hơn là, trong truyền thuyết, Quỷ Táng trận là trận pháp được Thượng Cổ Quỷ đạo nhất tộc lưu truyền xuống. Ngoại trừ ngăn cách hết thảy pháp lực cùng thần thức truyền ra bên ngoài. Còn một chỗ lợi hại hơn nữa là chính trận pháp này trong thời gian kéo dài, có thể biến đổi thiên địa linh khí trong trận pháp trở thành khí thuần âm." Liễu Minh cười khổ một tiếng rồi nói tiếp.
Hiểu Ngũ nghe vậy trên mặt lập tức trắng bệch.
Nếu là ở nói có âm khí nồng đậm, nàng cùng Liễu Minh là người tu luyện công pháp quỷ đạo. Trong lúc nhất thời sẽ không có vấn đề gì. Còn những người khác, đặc biệt là đệ tử tu vi thấp canh giữ kia, tuyệt đối không thể chịu nổi trong thời gian lâu dài.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]