Dịch giả: khangvan
Bay ra khỏi lòng đất, Liễu Minh dừng lại chỗ hai cột đá màu xanh, lật tay lấy ra khối ngọc giản của tên thanh niên họ Lý đưa cho, dán lên trán.
Lúc ấy hắn cũng không có để việc này ở trong lòng, nhưng hôm nay tên thanh niên họ Lý và tên đệ tử Ma Huyền Tông kia đều đã vẫn lạc, mà chính mình bởi vì luyện chế Sơn Hà Châu mà tổn thất thời gian vượt quá dự định, muốn tụ hợp với đồng môn Thái Thanh Môn, chẳng bằng tự mình đi tìm kiếm một phen.
Thanh niên họ Lý lúc trước cho rằng ba gã tu sĩ Giả Đan kỳ có thể tiến vào nơi này thì có lẽ mạo hiểm cũng không quá lớn, mà hiện tại trong tay hắn đã có Sơn Hà Châu, chỉ cần cẩn thận một chút thì có lẽ cũng không có vấn đề gì.
Nghĩ như vậy, sau đó Liễu Minh không chút do dự thu thập mọi thứ lại, gọi Hạt nhi và Phi nhi trở lại, rồi dưới sự trợ giúp của Hạt nhi, rời khỏi mảnh di tích dưới lòng đất này, hướng về chỗ ghi chép trong ngọc giản, phá không bay đi.
Cách Băng Tuyết Cực Địa mấy vạn dặm là một phiến rừng rậm cực lớn.
Nếu như từ trên không trung nhìn xuống thì khắp phiến rừng rậm này là một mảnh màu xanh sẫm rộng vô biên, nhưng nếu tiến vào bên trong nó thì cảnh trí lại đổi khác.
Bên trong phiến rừng rậm này là một khung cảnh rực rỡ, tứng đám dây leo màu đỏ tươi bám lấy những thân cây tráng kiện, mà trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-thien-ky/2842313/chuong-983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.