Dịch giả: nila32
Quá trình thi pháp liên tục của hai bên Nhân Yêu khiến cho sơn cốc bên trong di tích không ngừng truyền đến âm thanh long long. Thế nhưng bất luận là bí thuật hay linh khí gì đều không thể tạo nên quá nhiều tổn hại đối với hai cây cột đá sừng sững cùng màn sáng cực lớn kia. Đặc biệt công kích của bọn họ khi chạm phải màn sáng bảo vệ liền giống như trâu đất xuống biển, có đi mà không có về.
Một canh giờ trọn vẹn trôi qua, chỉ thấy quang tráo thanh sắc cực lớn kia đã biến lớn vài phần so với lúc đầu, ngoài ra cũng không còn biến hóa gì khác. Tu sĩ hai bên gặp tình hình này đều không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí.
“Hai vị còn chưa ra tay là muốn chúng ta bị cầm chân ở đây mấy ngày mấy đêm sao?” Tôn Bằng thình lình đề nghị với hai người Hùng Nhạc một cách thản nhiên.
“Họ Tôn kia, không phải ngươi cũng chưa động thủ hay sao?” Hùng Nhạc không cho là đúng bèn hừ lạnh một tiếng.
Nam tử mũi ưng thì lạnh lùng liếc nhìn Tôn Bằng một cái. Sau khi nhìn qua tình hình phá cấm cách đó không xa, trong mắt gã cũng hiện lên một tia trầm ngâm.
“Xem ra sự nghi kị mà chúng ta giành cho đối phương vẫn còn quá nặng. Chỉ là quá trình thi pháp hiện tại tạo ra động tĩnh to lớn như thế, chỉ sợ sẽ thu hút sự chú ý của những thế lực còn lại. Ta nghĩ hai bên vẫn nên buông bỏ đề phòng, trước tiên hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-thien-ky/2842291/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.